Pages

Sunday, July 24, 2011

Mảnh Đời Thương Binh ...!




Vất vưởng nơi đây ... một mảnh đời,
Một chân, một nạng ... bước muôn nơi,
Nhớ Hè đỏ lửa ... năm xưa đó ...
Thân đẫm máu đào ... chân lìa rơi ...!

Thân thể phế tàn ... chớm đôi mươi,
Lệ rời khóe mắt ... vỡ nụ cười,
Trái tim nhiệt huyết ... treo ... nạng gỗ,
Chí cả dở dang ... lỡ ... kiếp người !

Một quân lệnh nào ... lịm người đau,
Mắt chực vỡ toang ... rỉ máu đào,
Tan hàng, gãy súng ... Vong Quốc Hận ...
Một Tháng Tư buồn ... chết ... ngàn sau ...!

Một tấm thân tàn ... đi khắp nơi,
Nạng gỗ ngả nghiêng ... chống cuộc đời,
Một xó chợ chiều ... đời hoang phế,
Góc nghĩa trang buồn ... lệ tuôn rơi !

Manh áo chinh nhân ... bạc phai màu,
Che ấm thân gầy ... phủ thương đau,
Cát bụi đường đời ... dày ... chiếc áo,
Bao mảnh vá sầu ... vá ... bể dâu !

Nạng gỗ ... thời gian xoáy hao mòn,
Còn đâu một thuở đạp núi non,
Gót chân ngang dọc ... chừ rách ... lở ...
Quê mẹ điêu tàn ... dạ héo hon !

Lết lê ngày tháng ... mòn nửa đời,
Hồn thiêng sông núi ... Tiền nhân ơi ...
Quê hương thống khổ ... người đói rách,
Nước mắt cạn rồi ... còn đâu ... rơi !

Thời gian ... mòn mỏi ... bạc mái đầu,
Vết thương thân thể ... đã chìm sâu,
Một vết thương lòng ... đau nhức mãi,
Một tháng tư đen ... tột đỉnh sầu !

Dấu chân nạng gỗ ... bao nẻo đường,
Tiếng nạng trong lòng ... mấy đau thương,
Một lần tàn phế ... bao tan vỡ,
Một vỡ tan nào ... chết ... quê hương !

Tiếng vang nạng gỗ ... vỡ đêm trường,
Tiếng lòng nức nở ... nát quê hương,
Nỗi đau chìm lắng trong giọt lệ,
Một chút hơi tàn ... đọng ... giọt sương !

Một bước cuối đời ... ngã nơi đâu,
Thân rời nạng gỗ ... hồn vương sầu,
Chí cả hòa tan vào cát bụi ...
Ôm mối hận vùi ... tấc đất sâu ...!

                                   
May 19, 2009
Hoàng Nhật Thơ


                                    

No comments:

Post a Comment