Bao năm xa cách quê hương
Nghe từng dòng lệ đêm trường thầm rơi
Lìa quê hơn nửa cuộc đời
Đau thân viễn xứ, rã rời bước chân,
Bóng đời nghiêng nắng đường trần
Khung trời nhân thế dần dần cách xa
Vươn tay, sức cạn, lệ nhòa
Mắt mờ, chân mỏi ... quê nhà mù khơi
Kiếp người hơn nửa phần đời
Đất khách nương náu ... chơi vơi nỗi sầu
Ngoảnh nhìn lại ... bạc mái đầu
Tháng ngày dĩ vãng ... biết đâu mà tìm ...
May 06, 2012
Hoàng Nhật Thơ
Nghe từng dòng lệ đêm trường thầm rơi
Lìa quê hơn nửa cuộc đời
Đau thân viễn xứ, rã rời bước chân,
Bóng đời nghiêng nắng đường trần
Khung trời nhân thế dần dần cách xa
Vươn tay, sức cạn, lệ nhòa
Mắt mờ, chân mỏi ... quê nhà mù khơi
Kiếp người hơn nửa phần đời
Đất khách nương náu ... chơi vơi nỗi sầu
Ngoảnh nhìn lại ... bạc mái đầu
Tháng ngày dĩ vãng ... biết đâu mà tìm ...
May 06, 2012
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment