Sunday, September 04, 2011

Đời Người ... Đời Lính ...

Người viết diễn đọc

     "Nguyện hiến dâng cuộc đời cho Non Sông, Tổ Quốc" ... đó là lời thề của những người trai thời loạn khoác chinh y. Anh lìa xa mái ấm gia đình, nơi ấp ủ một quãng đời lớn khôn trong "Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình", "Công Cha như núi Thái Sơn" ... rời mái học đường với bao kỷ niệm thân thương "mỗi năm đến hè, lòng man mác buồn ..." của một thời áo trắng ... gởi lại người yêu nơi phố thị ngày ngày ngóng trông cánh thư hồng viết "từ KBC giá lạnh rừng sâu ...", để lại nguời vợ hiền nơi hậu phương với hình ảnh "ngày đó anh còn nhớ buổi đăng trình, em bồng con đứng nhìn ...", ngày đêm trông chờ tin chồng ở một vùng hỏa tuyến mịt mờ khói lửa nào đó ... Anh để lại sau lưng tất cả những gì thân thương nhất ... vui bước quân hành, dâng hiến cả cuộc đời cho Non Sông-Tổ Quốc ... chúng ta thường nói kiếp nhân sinh là 60 năm cuộc đời hoặc 100 năm trong cõi phù du nhưng cuộc đời của lính là bao lâu nào ai biết được ...

     Hình hài của những người trai đi viết sử xanh là do cha mẹ tạo ra, được nuôi nấng, dạy dỗ, tập ăn, tập nói ... Ơn thầy cô mài giũa trở thành người hữu ích cho mai sau trong xã hội ... "Công Cha-Nghĩa Mẹ-Ơn Thầy" và anh đã trưởng thành trong khói lửa quê hương. Đời Lính mới thật sự là cuộc đời của những người đem sinh mạng treo đầu súng để mang niềm vui cho đời ... Đời lính được tính kể từ khi anh đưa tay tuyên thệ "Vị Quốc Vong Thân" trước bàn thờ Tổ Quốc nơi Vũ Đình Trường trong ngày lễ mãn khóa, chính thức trở thành Người Lính VNCH nhận lãnh gói hành trang "Tổ Quốc-Danh Dự-Trách Nhiệm" lao vào khói lửa. Trên bước quân hành "Bảo Quốc-An Dân", Anh không hề nghĩ đến nấc thang binh nghiệp, Anh chỉ biết anh là Người Lính VNCH với "Trách Nhiệm" đem cuộc đời, máu xương, sinh mạng để gìn giữ quê hương được an lành, người dân được no ấm, hạnh phúc nơi hậu phương. Hằng trăm Người Lính nhỏ còn mài đủng đáy quần trên ghế nhà trường nhưng quãng đời niên thiếu của họ đã gắn liền với cuộc chiến, họ đã anh dũng chiến đấu bảo vệ mái trường Thiếu Sinh Quân, bảo vệ tổ quốc trong những giây phút cuối cùng của cuộc chiến, máu của họ đã thấm vào trang chiến sử bi hùng của QLVNCH.

     Hai mươi năm trên bước đường "xanh cỏ, đỏ ngực" đánh giặc quên cả tháng ngày ... có biết bao nhiêu Người Lính VNCH hiến dâng cả cuộc đời chỉ trong vài tuần, vài tháng hoặc vài năm rồi trở về im lìm trong hòm gỗ cài hoa ... bao nhiêu người hiến dâng cả cuộc đời chỉ trong một vài ngày ngắn ngủi sau khi trình diện đơn vị đã được trang trọng phủ cờ tổ quốc ... bao nhiêu người đã hiến dâng trọn cuộc đời trở về bằng tấm thẻ bài lạnh giá mang giòng máu của cha ... bao nhiêu người đã hiến trọn cuộc đời cho Non Sông khi đôi chân không còn để mang lại đôi giày saut vương cát bụi sa trường, kẻ thì không còn đôi tay để cầm súng ngăn bước giặc xâm lăng, người thì không còn cặp mắt nhìn những đóm mắt hỏa châu soi sáng chiến trường ... Những người còn lại hiến dâng cuộc đời cho đến ngày cuối cùng nhưng không phải ngày cuối của đời người, đời lính mà là ngày cuối của cuộc chiến quân sự trên quê hương ; Sau ngày bị bức tử "gãy súng", bao nhiêu người đã rút vào rừng lập chiến khu phục quốc, bao nhiêu người rời bỏ mảnh đất tạm dung nơi đất khách trở về chiến khu, xâm nhập quê hương tiếp tục chiến đấu hiến dâng cuộc đời cho Tổ Quốc, giành lại hai chữ "Tự Do" cho quê hương, dân tộc. Ngày 19/08/2011 vừa qua, gần 37 năm sau kể từ ngày "gãy súng", có người vừa trở lại bằng nắm xương tàn với chiếc nón sắt rỉ sét và tấm thẻ bài lạnh giá, đó là bốn Người Lính "Thiên Thần Mũ Đỏ" đã anh dũng chiến đấu tại thị xã Bà Rịa, Vũng Tàu đến trưa ngày 01/05/1975 và can trường quyên sinh theo mệnh nước ... trong tương lai còn bao nhiêu anh hùng QLVNCH sẽ trở về bằng nắm xương khô từ một mảnh đất, gốc cây nào đó trên quê hương ... Chiến tranh kết thúc trong tang thương, uất nghẹn. Sau ngày tàn chinh chiến, lũ người "chiến thắng" hung hăng "hồ hởi, phấn khởi" gieo tang tóc lên toàn thể gia đình Quân-Dân-Cán-Chính VNCH ; Lũ người đi "chống Mỹ, cứu Nước" đã mang chủ thuyết cộng sản vô thần khát máu nhuộm đỏ cả quê hương dân tộc bằng chính máu của người dân Việt.
      
      Mỗi năm ... tháng tư đến một lần nhưng không phải là tháng tư tang thương của 36 năm về trước ... Tháng Tư hằng năm mang theo Tháng Tư Đen trong dòng tiềm thức trở về ... như thế chúng ta có 2 tháng tư trong một năm kể từ ngày gãy súng ... tháng tư của mỗi năm và Tháng Tư Đen năm xưa ... 36 năm, 72 tháng tư đau buồn. Ngày tàn chinh chiến đã trôi xa, những năm dài nơi chốn lao tù khắc nghiệt, tang thương cũng đã qua ... nỗi đau uất nghẹn, căm hờn cũng phôi pha phần nào trong hơn 1/3 thế kỷ nhưng phôi pha không có nghĩa là quên và càng không thể nào quên những tội ác tày trời, tội phản quốc của lũ CSVN gây ra trên quê hương trong 36 năm qua như đem từng phần đất nước hiến dâng cho Trung cộng, đối xử độc ác dã man với người dân còn tồi tệ hơn nô lệ, bán dân ra nước ngoài làm lao động, làm nô lệ tình dục ... lũ cộng sản chỉ biết dùng bạo lực dã man đè đầu cỡi cổ người dân để bọn chúng tiếp tục bám víu chiếc ghế đảng cướp, ngất ngưỡng cười man rợ trên đỉnh cao quyền lực và tham nhũng nhưng lại ươn hèn, nhu nhược gục đầu đội "Háng" Quốc.

     Có người không ngượng miệng nói "mấy chục năm rồi còn quốc hận gì nữa, còn chống cộng gì nữa" ... Tôi không biết những người này ăn gì để sống chật đất trong thời chiến ... họ ăn những hạt cơm từ đồng ruộng thắm đỏ giòng máu của Người Lính VNCH để sống hay họ ăn B40 của cộng sản để thoi thóp trốn chạy khỏi thiên đàng máu ; Bao nhiêu năm nay trên xứ người, không biết họ ăn gì mà há mõm thốt nên những lời "thối" như thế. Thật đáng buồn cho những kẻ đem sinh mạng, thân xác đi đánh đổi miếng ăn, manh áo nơi xứ người.

     Đời Lính không kết thúc trên đôi nạng gỗ, trên chiếc xe lăn khi xa rời chiến trận ... Đời Lính không "khóa sổ" sau ngày bị bức tử gãy súng, không bị chôn vùi ở trang sử "Tháng Tư Đen" tang tóc ... Đời Lính không "khai tử" khi đặt bước chân lưu vong, viễn xứ ... Người Lính VNCH vẫn giương cao Lá Quốc Kỳ Màu Vàng Ba Sọc Đỏ trên con đường đấu tranh nơi hải ngoại trong phần đời còn lại của "Người Lính già xa quê hương". Khi nào hai đóm mắt hỏa châu của Người Lính lịm tắt vĩnh viễn trên dương thế, hơi thở cuối cùng thoát khỏi buồng phổi còn vương phần nào khói thuốc súng sa trường ... Đời Lính mới thật sự kết thúc nhưng Người Lính VNCH vẫn sống mãi trong lòng dân tộc, trong dòng lịch sử quê hương. Sự hy sinh cao cả của Người Lính VNCH được trang trọng ghi vào trang chiến sử "Bảo Quốc-An Dân" bi hùng lưu lại cho hậu thế ... Bộ Quân Sử QLVNCH lừng danh là kỷ vật quý giá của Người Lính VNCH để lại cho đời.

     Một ngày làm Người Lính VNCH ... Trọn đời là Người Lính VNCH.

     Người Lính Việt Nam Cộng Hòa Bất Tử.

Sept 04, 2011.
Hoàng Nhật Thơ

No comments:

Post a Comment