Kỷ Niệm Ngày Quân Lực 19/6 Lần Thứ 51.
Những
năm đầu của thập niên 1960's, Lũ Việt cộng lợi dụng sự rối loạn bất ổn của
chính trường Miền Nam Việt Nam nên đã gia tăng xâm nhập khủng bố, đánh phá, gây
máu lửa khắp Miền Nam trong kế hoạch nhuộm đỏ nửa phần còn lại của đất nước
theo cuồng vọng của tên già Hồ tội đồ dân tộc.Trước tình hình ngả nghiêng nguy
nan của đất nước, Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu đã đại diện tập thể quân đội đứng
ra nhận lãnh trọng trách lãnh đạo lèo lái quốc gia từ chính phủ dân sự của Thủ
Tướng Phan Huy Quát...
Ngày 19-06-1965, Ủy Ban Lãnh Đạo Quốc Gia
do Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu làm chủ tịch và Ủy Ban Hành Pháp Trung Uơng do
Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ làm chủ tịch đã ra mắt trình diện trước quốc dân đồng
bào...nhận lãnh trách nhiệm lớn lao gánh vác non sông, chống lại bọn Việt cộng
xâm lăng để canh giữ quê hương được thanh binh, bảo vệ người dân được sống an
vui ấm no hạnh phúc. Vì thế ngày 19-06 được gọi là Ngày Quân Lực.
Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu, Chủ Tịch Ủy
Ban Lãnh Đạo Quốc Gia và hai năm sau (1967) trở thành vị tổng thống dân cử của
Nền Đệ Nhị Cộng Hòa. Ông đã nối gót người chí sĩ hết lòng yêu nước thương dân…cố
Tổng Thống Ngô Đình Diệm, người khai sinh ra nước Việt Nam Cộng Hòa…Tổng Thống
Nguyễn Văn Thiệu đã lãnh đạo toàn thể Quân-Dân-Cán-Chính Miền Nam Việt Nam chống
lại cả khối Cộng sản Quốc Tế qua bàn tay của bọn nô bộc CSBV xâm lăng. Hàng
hàng lớp lớp người trai trên mọi miền đất nước từ Mũi Cà Mau đến phía Nam bờ
sông Bến Hải…đủ mọi trình độ, đẳng cấp trong xã hội Miền Nam Tự Do đã lên đường
theo tiếng gọi non sông, làm tròn trách nhiệm người trai thời loạn ngăn chận,
tiêu diệt bọn CSBV xâm lăng và lũ Mặt Trận Khủng Bố Miền Nam Việt Nam.
Qua những khóa huấn luyện quân sự và sau khi tuyên thệ “Vị Quốc Vong Thân”
trong ngày lễ mãn khóa, những người trai thời loạn ấy đã trở thành Người Lính Bảo
Quốc-An Dân với tên gọi thân thương “Người Lính Việt Nam Cộng Hòa”.
20 năm khói lửa triền miên từ khi đất nước
bị chia đôi trong mưu đồ của tên gian tặc HCM năm 1954 nói chung và 10 năm sau
cùng của cuộc chiến nói riêng đến khi tàn cuộc chiến trong uất hận
30-04-1975…Người Lính VNCH đã nghiêm chỉnh chấp hành sứ mệnh mà tổ quốc giao
phó….Người Lính VNCH có mặt trên mọi nẻo đường đất nước để canh giữ quê hương…bảo
vệ cuộc sống thanh bình của người dân từ hậu phương cho đến những vùng lửa đạn.
Người Lính VNCH đã đập tan tất cả cuộc xâm lăng của bọn CSBV và làm tròn ước
nguyện “Sinh Bắc-Tử Nam” cho bọn chúng để viết nên những trang sử hiển hách, bi
hùng trong cuộc chiến tang thương trên mảnh đất Mẹ Việt Nam mến yêu…điển hình
là trận chiến Mùa Hè Đỏ Lửa kinh hoàng năm 1972 với Bình Long, An Lộc anh dũng
; Komtum kiêu hùng ; Trị Thiên vùng dậy…Đáng kể nhất là chiến dịch Lôi Phong của
danh tướng kiệt xuất Ngô Quang Trưởng tái chiếm Cổ Thành Quảng Trị kết thúc trận
chiến Hè Đỏ Lửa kinh hoàng tang thương nhất trong chiến sử QLVNCH đã làm thế giới
nghiêng mình ngả mũ cúi đầu kính phục QLVNCH. Một Người sĩ quan Biệt Động Quân
trẻ tuổì chiến đấu phi thường, kiên cường, anh dũng, bất khuất góp phần tô đậm
trang chiến sử QL.VNCH…Trung Tá Lê Văn Ngôn, Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn
92BĐQ/BP…Anh đã chỉ huy tiểu đoàn tử chiến với cả sư đoàn CSBV trong trận chiến
dài nhất trong cuộc chiến 20 năm… Trận chiến 510 ngày trên ngọn đồi Tống Lê
Chân …Anh được đặc cách thăng cấp trung tá tại mặt trận khi tuổi đời chưa tròn
25, một vị trung tá trẻ tuổi nhất trong QL.VNCH. Người Lính VNCH không những
can trường trong chiến thắng mà còn can trường ngay cả lúc chiến bại…như trường
hợp “một bông dù sáng trên đồi máu” Trung Úy Nguyễn Văn Đương sau khi ra lệnh
cho tất cả thuộc cấp đào thoát, anh ở lại một mình chống trả quân giặc trên ngọn
đồi máu 31 Hạ Lào và đã hiên ngang kết liễu đời mình bằng viên đạn sau cùng của
khẩu Colt 45 khi bị địch quân tràn ngập biển người, trước khi tuẫn tiết…Trung
Úy Đương đã nói với các đơn vị bạn qua máy truyền tin “Đã trễ rồi…địch đang
tràn ngập…cảm ơn và vĩnh biệt tất cả các chiến hữu và hô to VIỆT NAM CỘNG HÒA
muôn năm…”Đoàng” …viên đạn sau cùng đó…anh nào nghe tầm đạn đi đâu anh…! Trong
cuộc chiến bảo vệ quê hương, chúng ta không thể nào không nhắc đến những người
chiến sĩ Hải Quân anh hùng trong trận hải chiến Hoàng Sa ngày 19-01-1974, nhất
là chí khí can trường của Thiếu Tá Ngụy Văn Thà, Hạm Trưởng Hộ Tống Hạm Nhật Tảo
HQ10. Khi phòng máy và phòng chỉ huy bị hư hại nặng vì trúng đạn pháo của Trung
Cộng. Chiến hạm từ từ chìm vào lòng biển mẹ…Anh đã can trường đứng nơi mũi chiến
hạm đi vào lòng Tổ Quốc-Đại Dương, sau khi ra lệnh cho thuộc cấp đào
thoát…Nghiêm chỉnh nghiêng mình kính phục những Người Lính VNCH can trường,anh
hùng “Vị Quốc Vong Thân”.
Sau ngày tàn cuộc chiến, lũ Việt cộng gian
trá, xảo quyệt mạo danh “chống Mỹ cứu nước” đã “hòa hợp, hòa giải” với Quân-Cán
Chính VNCH bằng cách “khoan hồng” đưa những người “bên thua cuộc” vào những trại
tù chung thân khổ sai…Một số Người Lính VNCH “người tù chiến cuộc” không khuất
phục bọn cộng sản …đã chống đối bọn giặc ngay trong lao tù và kết quả là bị bọn
“giải phóng” hành quyết, thủ tiêu. Trong số những người tù “cải tạo” này, chúng
ta phải nói đến “Người tù thế kỷ” Đại Úy QL.VNCH Nguyễn Hữu Cầu. Ông can trường
không khuất phục lũ Việt cộng, không bao giờ xin kẻ thù ân xá dù ông mang nhiều
thứ bệnh và một con mắt đã bị mù qua những năm tháng tù đày (ở tù lần thứ
2)…ông luôn luôn viết trong những bản kiểm điểm tự khai “Nguyễn Hữu Cầu vô tội,
chỉ có Đảng CSVN là có tội…”. Cuối cùng nhờ thế giới can thiệp ông đã được lũ
giặc thả về và quản thúc trong nhà tù lớn mang tên “Quê Hương”, trong những
ngày lang thang trong nhà tù lớn, ông cùng một số chiến hữu mặc lại bộ quân phục thân thương Người
Lính VNCH đến dự lễ tưởng niệm Cố Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam ngay giữa lòng
thành phố SàiGòn, Người Tư Lệnh Quân Đoàn 4…người danh tướng can trường tuẫn tiết
theo non sông khi Miền Nam sụp đổ ! Ngày nào Đại Úy Nguyễn Hữu Cầu đặt chân lên
đất Mỹ…tôi thiết nghĩ Tổng Thống Hoa Kỳ và các tướng lãnh VNCH cùng những Người
Lính già xa quê hương nên sắp xếp thời giờ đến phi trường nghiêm chào đón mừng
Người Lính VNCH anh hùng bất khuất…Người tù thế kỷ can trường không khuất phục
CSVN.
Sau khi chiếm Miền Nam ngày 30-04-1975, lũ
CSBV dùng mọi thủ đoạn hủy diệt, xóa tan hình ảnh Người Lính VNCH bằng lao tù
máu “cải tạo”….xóa bỏ những di tích liên quan đến Người Lính VNCH như đập phá
những tượng Người Lính VNCH trong thành phố SàiGòn…Bọn giặc cộng dã man hèn hạ
đê tiện phá tan hoang Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa nơi an nghỉ nghìn thu của
18 ngàn anh hùng QLVNCH “Vị Quốc Vong Thân”, lũ Việt cộng hèn nhát cũng khiếp sợ
Người Lính bằng đồng vô tri, vô giác ngồi im lìm bất động gác Nghĩa Trang Quân
Đội Biên Hòa nên chúng đã thủ tiêu Người Lính “Thương Tiếc” này dù đó chỉ là một
bức tượng đồng đen.
Một sự tàn ác dã man không tính người của
lũ giặc Cộng khi bọn chúng vừa chiếm Miền Nam là đánh đập đuổi những người
thương binh VNNCH ra khỏi các quân y viện khi những thương binh này vừa được điều
trị hoặc chưa được chữa trị. Kẻ bụm chùm ruột lòng thòng … người ôm vết thương
nơi cái chân, cánh tay cụt rỉ máu … người quờ quạng với hai dòng máu đỏ rỉ thấm
ướt tấm vải băng từ hai hố mắt trủng sâu ! Dù đau đớn vì những vết thương, vì
trận đòn thù “giải phóng” đê tiện dã man, họ cắn răng chịu đựng gắng sức dìu dắt nhau khập khiễng, lê lết khỏi lũ giặc
thú tính …. Ôi còn thảm cảnh nào xót xa hơn nữa không …! 41 năm lết lê trên đường
phố dựa vào những phần còn lại dù không nguyên vẹn trên cơ thể rách nát tả tơi
làm đủ mọi việc để mưu sinh…Các anh chưa một lần và không bao giờ quỳ lụy van
xin miếng ăn từ lũ giặc thù dù chỉ là một miếng khoai hẫm.
Ngày 28-04-2014, Nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế
tại Thành phố "Hòn Ngọc Vễn Đông" thân yêu đã tổ chức một buổi cơm và
tặng quà tri ân Thương Phế Binh VNCH, những người đã hiến quãng đời trai trẻ
cho quê hương, đem một phần thân thể của mình đánh đổi hai chữ Tự Do cho Miền
Nam Việt Nam thân yêu trong suốt 20 năm dài khói lửa chiến tranh phủ trùm quê
hương. Trên 200 anh em Thương Phế Binh đủ mọi quân binh chũng, kẻ cụt tay, người
cụt chân, kẻ không còn cặp mắt ...lê lết, khập khểnh đến trên đôi nạng gỗ, ngồi
trên chiếc xe lăn có cả xe lăn tự chế để làm phương tiện sinh tồn hoặc có những
anh em nhờ các chiến hữu cõng, dìu và chở đến. Các anh vẫn nở nụ cười, nói chuyện
thân mật, hiền hòa, thân thiện trên một thân thể không nguyên vẹn ... các anh đến
không vì một buổi ăn, một món quà...Các anh đến để không phụ lòng những người
còn nhớ đến các anh, những người bị lũ Việt cộng ruồng bỏ, bạc đãi vất bên lề
cõi sống....Các anh đến để gặp lại người chiến hữu, người đồng đội năm xưa đã
cùng sát vai nhau nơi giao thông hào, nơi chiến trường trên con đường "Bảo
Quốc-An Dân". Hơn 200 anh em TPB có mặt dự buổi cơm tri ân…có không ít anh
em đã từng là chiến sĩ xuất sắc đại diện những đơn vị xuất sắc về SàiGòn góp mặt
cất nhịp bước oai hùng trong đoàn quân diễn hành trong những buổi lễ kỷ niệm
chào mừng Ngày Quân Lực trước Quốc Nạn 30-04-1975. Rồi một buổi hàng cây
nghiêng ngả trong chiều hoang trốn nắng nào đó các anh đã trở về với một thân
thể đẫm máu sau khi bỏ lại một phần thân thể nơi các chiến trường Ngọn Đồi máu
31 Hạ Lào, cuộc hành quân Lam Sơn 719, Ngọn Đồi Bảo Lửa Charlie, Dakto, Tân Cảnh,
Bình Long, An Lộc,Kontum, Tống Lê Chân, Cổ Thành Quảng Trị.v..v...Đặc biệt
trong buổi cơm ngày hôm ấy là sự có mặt của người sĩ quan VNCH anh hùng và cũng
là người tù thế kỷ bất khuất không khuất phục Việt cộng.............Đại Úy
QL.VNCH Nguyễn Hữu Cầu.
41 năm trôi qua, những Người Lính già xa
quê hương hay những Người Lính mất quê hương đang sống trên mảnh đất mẹ….dù các
anh đang đứng trên những vạt nắng nhạt cuối ngày của hoàng hôn nhưng các anh
không muốn lặng lẽ ra đi khi lòng còn canh cánh nỗi ưu phiền quê hương dân tộc
đang oằn oại trong tay lũ đỉnh cao độc tài, độc ác, bạo quyền, dã man, gian trá, nham hiểm và ngu
dốt …dù các anh chẳng còn gì để tiếc nuối trên cõi trần này nhưng các anh vẫn
muốn sống….Sống để nhìn ngày lũ Việt cộng đền tội trước Hồn Thiêng Sông Núi Việt
Nam.
VIỆT NAM CỘNG
HÒA MUÔN NĂM
ĐẢ ĐẢO ĐẢNG
CỘNG SẢN VIỆT NAM "HÈN VỚI GIẶC- ÁC VỚI DÂN"
Kỷ Niệm Ngày
Quân Lực lần thứ 51.
Mũ Đen Hoàng
Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment