Mắt Em Sầu !
Em buồn nhìn về quê hương đất mẹ
Mắt em sầu thương quá mảnh giang sơn
Thương người trai manh áo chiến đã sờn
Đang lê lết căm hờn loài quỷ đỏ
Thời tao loạn anh tiếc chi máu đổ
Ngăn quân thù, đem máu giữ quê hương
Một đôi chân anh gởi lại chiến trường
Giờ hít thở bụi đường trong mưa nắng
Nơi xứ lạ những đêm khuya trống vắng
Em thẫn thờ ôn lại kỷ niệm xưa
Nghe tiếng mưa tí tách nhớ sao vừa
Bao kỷ niệm đong đưa ...
nhòa ký ức
Tháng Tư Đen ngày Ba Mươi
uất ức
Giặc tràn vào bức tử cả quê hương
Anh đớn đau ngất lịm ngay trên giường
Giường thương bệnh của những người tàn phế
Bốn mốt năm anh lê đời hoang phế
Nuôi căm hờn ngày dựng lại giang san
Nhìn quê hương rực rỡ lá Cờ Vàng
Cùng toàn dân khúc khải hoàn cất tiếng.
June 10, 2016
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment