Saturday, August 20, 2011

Đêm Thu


Ánh nắng chiều thu nhẹ phôi pha,
Tâm tư man mác nhớ quê nhà,
Thu sầu đất khách bao lần đến,
Lá úa quê người mấy độ qua,
Hồ thu khẽ động vầng trăng vỡ,
Sóng mắt im lìm ngấn lệ sa,
Tuổi đời nghiêng bóng chân viễn xứ,
Ngày về cố quận có chăng là ...

Ta kết lệ rơi thành chuỗi tràng,
Lệ đời xuôi ngược bước dọc ngang,
Một thuở đầu xanh ... bao mơ ước
Trăm năm tóc bạc ... lắm bẽ bàng,
Một bước tha hương sầu cố quốc,
Ngàn ngày viễn xứ khóc giang san,
Có người ngã ngựa quên không ngủ,
Lịm khép tâm tư dưới trăng vàng.

Canh tàn, đêm cạn ... sầu vơi đầy,
Trơ buồn hoang vắng im hàng cây,
Một mảnh tình quê ngàn sóng nước,
Khung trời lữ thứ mấy vầng mây,
Lối cũ rêu phong dù dĩ vãng,
Đường xưa nhạt nắng vẫn quanh đây,
Thế sự thăng trầm đời thay đổi,
Lên voi xuống chó chỉ phút giây.

Đưa tay nhẹ vớt bóng trăng vàng,
Trăng vỡ ... nỗi sầu mãi riêng mang,
Đời trai nợ nước chưa tròn mộng,
Chí cả quân hành đã dở dang,
Thép súng tung hoành thời khói lửa,
Tàn y xếp lại sử sang trang,
Quê hương tan nát ngày gãy súng,
Tổ Quốc đau lòng quấn khăn tang.

Tâm tư thầm gởi ánh trăng vàng,
Nỗi lòng cô lữ mấy thu sang,
Đất khách bao la ... đời lưu lạc
Trời quê một mảnh ...trĩu nặng mang,
Miên man hồn ngất buồn tĩnh lặng
Một tiếng Quốc sầu khẽ ngân vang,
Đường trần ngã nắng phai màu tóc,
Cõi tạm ... nghiêng vai thoáng ngỡ ngàng.

Aug 19, 2011
Hoàng Nhật Thơ
  


No comments:

Post a Comment