Tôi vào lính chưa tròn 18 tuổi,
Đời biết gì ngoài áo trắng thư sinh,
Bút mực xanh nghiền nát những phương trình,
Đêm thức trắng vùi đầu trang sách vở.
Đời êm trôi những tháng ngày hoa mộng,
Nơi sân trường với bè bạn thân thương,
Một lần nào nhìn cánh Phượng rơi vương,
Vương hờ hững mái tóc huyền buông xỏa.
Rồi cánh Phượng hôm nào mang nhung nhớ,
Ngẩn ngơ lòng ... thức trắng để mộng mơ,
Mối tình đầu kết đọng những vần thơ,
Cành Phượng thắm ... sân trường ... tà áo trắng.
Hoa Tình nở ... Quê hương dày chinh chiến,
Tiếng đạn thù vang vọng mỗi đêm đen,
Chuyện tình riêng xếp lại với sách đèn,
Khoác chinh y bước chân vào khói lửa.
Đêm Khe Sanh ... bước tràn lên xác giặc,
Về Đông Hà .. xé nát những dép râu,
Quảng Trị kia ... bao nón cối không đầu,
Đang lăn lốc bên Cổ Thành đổ nát.
Tống Lê Chân ... giặc cụ Hồ rã xác,
Bình Long nào ... khói lửa, đạn bom bay,
An Lộc kia ... bao mô đất vun đầy,
Vùi chôn lũ giặc thù từ phương Bắc.
Da sạm nắng khét nồng mùi thuốc súng,
Áo thư sinh giờ là áo nhà binh,
Lưng ba-lô ... vai nặng gánh ân tình,
Đầu nón sắt ... đội cả trời Tổ Quốc.
Feb 01, 2006
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment