Đời còn lại là chuỗi ngày xa xứ,
Đếm thời gian bằng mái tóc bạc phơ,
Sợi rơi đi ... sợi còn lại hững hờ,
Tóc thêm trắng ... đường đời càng thu ngắn.
Trong men rượu ... tìm vị nồng cay đắng,
Tận đáy sầu ... chới với uống thương đau,
Mất quê hương ... thức trắng bạc mái đầu,
Bước viễn xứ ... tóc mỗi ngày thưa vắng.
Đời đổi thay ... làm người ai biết trước,
Bước thăng trầm ... vinh, nhục ... có rồi không,
Biết ai khôn, ai dại chốn bụi hồng ...
Không rồi có ... có rồi không ... quanh quẩn.
Ôi cuộc đời là bức tranh vân cẩu,
Kẻ gặp thời khoác lác múa mỏ môi,
Chuyện trên trời, dưới đất, chuyện ngược xuôi,
Ôi bố láo kẻ to mồm đặng thế.
Người sa cơ nhìn đời cười mai mỉa,
Nhìn trò hề sân khấu múa cuồng quay,
Kẻ nịnh thần nâng bợ cả hai tay,
Cười vênh váo lòn trôn ngay giữa chợ.
Rượu đã cạn ... dòng đời bao chừ cạn,
Lòng con người ... Ai đo được nông sâu,
Bao men cay khỏa lấp được hố sầu,
Màn sân khấu, trò hề ... bao giờ khép.
Mar 01, 2006
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment