Saturday, January 05, 2013

Nạng Gỗ Với Cung Đàn !



Ôm hận lết lê hơn nửa đời
Một đàn, một nạng hát muôn nơi
Bài ca lính chiến năm xưa ấy
Kỷ niệm hiện về vương lệ rơi.

Từ giã thành đô BIỆT KINH KỲ
Cất bước lên đường khoác chinh y
Học đường, sách vở xin gởi lại
Lau lệ người tình buổi phân ly.

Làm LÍNH XA NHÀ, kiếp gió sương
Đi trong khói lửa phủ sa trường
Máu đào tuôn đổ không chùn bước
Đạp xác quân thù ... giữ quê hương.

Quê hương BIỂN MẶN đục sắc mây
Anh đi chinh chiến quên tháng ngày
Xuân qua, Thu tàn rồi Đông đến
Hạ về gợi nhớ tà áo bay.

TÌNH THƯ CỦA LÍNH giữa rừng xanh
Ghi vội khi dừng bước quân hành
Ba-lô làm bàn nghiêng nét chữ
Gởi người yêu nhỏ của lòng anh.

KỶ VẬT CHO EM ... viên đạn đồng
Một chân anh đã hiến Non Sông
Ngày về khập khểnh đôi nạng gỗ 
Bốn mắt nhìn nhau lệ ngập lòng.

Góc chợ mưa rơi nặng hạt sầu
Khảy đàn cất tiếng nghẹn thương đau
Nhìn mưa buồn nhớ ngày xa ấy
CHIỀU MƯA BIÊN GIỚI ... Anh về đâu ...

Từng dòng lệ buồn mặn bờ môi
Nhớ thằng bạn cũ ... NÓ VÀ TÔI
Nó đã hy sinh tròn nợ nước
Còn tôi khập khểnh tháng ngày trôi.

Chinh chiến tan rồi ... lắm thê lương
Lết lê thoi thóp hít bụi đường
Vỉa hè, xó chợ ... đời một bóng
Mất nhà, mất nước, mất người thương.

Tôi gởi vào đây tâm sự lòng
Tiếng đàn ai oán lắng hư không
Lời ca nức nỡ người thua cuộc
Chùng dây, lỗi nhịp ... sầu mênh mông ...!

Dec 23, 2012
Hoàng Nhật Thơ


No comments:

Post a Comment