Khoác chinh y ... Anh làm người lính trận
Bước vào vùng lửa khói pháo đạn rơi
Đem máu xương xây hạnh phúc cho đời
Anh thầm lặng không một lời than thở.
Từ ngày đầu nơi thao trường bỡ ngỡ
Tập đứng, đi, thao diễn với nghỉ nghiêm
Đêm từng đêm trăn trở một nỗi niềm
Thương quê mẹ điêu linh vì chinh chiến.
Trai thời loạn ... xác thân nguyền dâng hiến
Cho quê hương, dân tộc được an vui
Cho trẻ thơ không lạc lõng ngậm ngùi
Giữa đổ nát chôn vùi người thương mến.
Bao địa danh ... bước chân đi rồi đến
Anh âm thầm làm chiến sĩ vô danh
Rồi chiều nao trong một chuyến quân hành
Anh gục ngã ... tuổi xanh vùi cát bụi.
Dec 21, 2012
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment