Tuesday, August 02, 2011

Anh hùng Nguyễn Hữu Cầu_Người tù can trường dám sờ gáy bọn đao thủ phủ CSVN.

Người viết diễn đọc


     Đảng Cộng sản Việt  Nam  là  một  đảng  gian  tà, xảo  trá, đê  tiện, hèn hạ, độc  ác  nhất trong dòng lịch  sử  Việt Nam, được cầm đầu bởi Hồ  Chí  Minh,  một  tên  tội  đồ  đại  gian, đại  ác nhất của quê hương, dân tộc. Những việc làm xấu xa của tên già Hồ được lũ  cộng sản bưng bít  để  tạo   nên  một  huyền  thoại  ma  che  mắt  người   dân,  lừa  bịp  thế  giới. Người dân trong nước, nếu ai dám nói lên sự  thật  về  tên già Hồ hoặc tố giác  vạch trần tội  ác  của  bất cứ  đảng viên nào của đảng  CSVN,  là  người  đó  tự  tròng vào cổ mình một  bản  án  tử  hình hoặc chung thân để diệt khẩu. Đó là trường hợp của người tù can trường và cũng  là  một  sĩ  quan  QLVNCH,  Đại  Úy  Nguyễn  Hữu  Cầu.

     Trở  ngược dòng lịch sử  vào những tháng ngày đầu nghiệt ngã của quê   hương ... Đại  Úy  QLVNCH,  Nguyễn  Hữu  Cầu  cũng  như  bao Quân Cán Chính VNCH khác  đã  mang gói  hành trang "Quốc Hận" với bao tâm trạng hoang man bước lầm vào cạm bẩy "tử  hình ngầm" của lũ  cộng  sản  khát  máu,  được  che  đậy  bằng  chính  sách khoan  hồng "1 tháng  học  tập  cải  tạo".

     1 tháng trôi  qua ... 1 tháng nữa trôi qua ... rồi  ngày  về  là  vô định ..................................................................................................................

     Anh bước vào tù được hai năm thì  người vợ  một  thời đầu  ấp, tay gối  đã  bồng đứa con trai  út  4  tuổi  bước  sang bến đời  khác, bỏ  lại  đứa  con gái  thơ  dại  mới  vừa 6  tuổi  hít  thở  cuộc  sống mong manh bên bà  nội. Khi cô bé  được 15 tuổi thì  bà  nội  mất ......... đứa  bé  gái  thơ  dại,  yếu  đuối, đơn côi  lây  lất qua ngày nhờ  vào  sự  thương mến của  họ  hàng và  sau đó  trôi  giạt giữa giòng mồ  hôi pha lẫn nước mắt  trong thiên  đàng máu "xã  hội  chủ  nghĩa",  lớn  lên trong trăm  ngàn  tủi  nhục,  đắng  cay,  đói  khát,  đau  khổ  !  Đây  là  một  trong  những  thảm cảnh của gia đình Quân Cán Chính VNCH sau  ngày  30/04/1975 ....... trường   hợp  người   vợ   của   anh  Nguyễn  Hữu  Cầu,  chúng  ta  cũng  không  nên  oán  trách,  vì  hoàn  cảnh  hay  lý  do  gì  đi  nữa  thì  tất cả  đều  là  nạn nhân của  lũ  cộng sản khốn  nạn,  độc  ác, vô  thần,  thú  tính đang ngự  trị  trên ngai vàng được dựng xây bằng xương  máu  và  nước  mắt  của  người  dân.

     Sau gần 6 năm tù đày khổ sai, anh Nguyễn Hữu Cầu trở lại với đời, trở  lại  với   một  mái  gia   đình  tan  nát   trong  địa  ngục  trần  gian ! Đáng  lẽ  anh  dành  thì  giờ  của  những chuỗi  ngày còn lại, giữ  mạng sống  để  chăm  sóc  đứa  con  thơ  đang  bơ   vơ   giữa  dòng  đời  tang thương ... Nhưng máu và  nước  mắt của người dân Việt Nam vẫn tuôn đổ  mỗi  ngày bởi  sự  cai trị  độc ác của lũ cộng sản vô thần ... nên anh đã  bỏ công sức, thời  gian đi  truy  tìm, thu  thập bằng chứng phạm tội  và  tố   giác   những   tên  tội   phạm   như   Phó  chủ  tịch  UBND  tỉnh, Viện trưởng Viện Kiểm Sát  và  nhiều  viên  chức, cán  bộ  đang  khoác  chiếc  áo  "cách  mạng" nắm quyền   sinh   sát   của   tỉnh  Kiên  Giang   vào   thời   điểm   năm  1981. Thảm  cảnh  của  Anh Nguyễn  Hữu  Cầu  bắt  đầu  từ  đây ...

     Ngày  9/10/1982,  lũ cộng sản hùng hổ  xông vào nhà  với  chứng cớ giả   mạo,  xiềng  trói   anh   Nguyễn  Hữu  Cầu   rồi   bắt   giải   đi ...... Lũ  cộng sản giam  cầm,  tra  khảo  để  ép  cung,  bức  cung  buộc  anh  phải  nhận  tội  nhưng anh vẫn tuyên bố là mình vô tội dưới những trận đòn  thù  hèn  hạ,  dã  man  đó.  Sau  phiên  tòa  sơ  thẩm  từ   ngày  19 đến  23/05/1983, tòa tuyên  án  tử  hình anh  với  tội  danh "Phá  hoại". Anh  Nguyễn  Hữu  Cầu  kêu  oan  và  chống  án ... Hai   năm  sau   đó,  phiên  tòa  phúc  thẩm  ngày  24/05/1985  tuyên  án  anh "chung thân". Anh   bị   đưa   đi   giam   tại   trại   giam  Xuân  Lộc (Z30A-Đồng  Nai) ngày  31/01/1986  cho  đến  nay.
     
     Tội  "chết"  của  anh Nguyễn Hữu Cầu  là  dám  tố  giác  những tên đao thủ  phủ xuất thân từ  những tên du  kích chăn trâu, đã nắm quyền sinh sát của  tỉnh Kiên Giang vào năm 1981  và  hiện nay hai  tên trong số  đó  đang nắm  quyền  sinh  tử   của  trên  80 triệu  người  dân  Việt,  đó   là  "đao  thủ  phủ"  thủ   tướng  việt  cộng  Nguyễn  Tấn  Dũng  và  đại  tướng  Lê  Hồng  Anh,  bộ  trưởng  bộ  công  an  máu.

     Lũ CSVN học tập theo "tư tưởng" gian tà và noi gương "đạo đức" độc  ác  của  tên tội  đồ Hồ Chí Minh,  nên  bọn  chúng  không bao  giờ chấp  nhận  sự  thật  và  sẵn  sàng  giết  người  để  diệt  khẩu  những ai dám  vạch  trần tội  ác, việc làm đê  tiện, hèn hạ xấu xa của bọn chúng. Anh Nguyễn Hữu Cầu, một  sĩ  quan QLVNCH với  gần 6  năm  tù  đày lần  thứ  nhất  vì  thời  cuộc nghiệt  ngã  của quê  hương ; Lần thứ  hai, bị  bạo quyền "diệt  khẩu" tròng vào cổ  bản  án chung  thân  vì  "tội"  dám vén  bức  màn "đê  tiện"  của những tên tội đồ của quê hương dân tộc. Nếu lũ  khốn nạn buông tha anh vì  vô  tội,  thì  bọn chúng tự tuyên bố  là  bọn chúng có tội hay sao, chuyện này thì  không bao giờ  xảy ra trong một chế  độ bạo tàn, khát máu  phi  nhân  này, vì  thế  bọn chúng nhất  quyết  phải  bịt  miệng  anh  vĩnh  viễn. Lũ  cộng sản  tra  tấn anh bằng những cực  hình tàn nhẫn, dã  man nhất, bức  cung cho  anh nhận  tội  để  bọn chúng  được  vô  tội ; Lũ cộng sản cũng cưỡng bức anh làm đơn  xin  đặc xá  để  bọn  chúng có  dịp  huênh hoang láo phét  thêm về chính  sách "khoan hồng" nhân đạo gian trá của cái đảng cướp  nước,  hại  dân.

     Trong  những  tháng  ngày  tù  đày, biệt  giam  lần  thứ  hai  từ  năm 1982 ... Anh  biết  đứa  con  gái  đang  sống  bơ  vơ,  trôi  nổi, ngụp  lặn  trong  bể  máu  của  lũ  cộng  sản ... Dù "phụ  tử  tình thâm" xé  nát cõi  lòng,  nhưng  không  vì  thế  mà  anh phải  khiếp nhược van  xin kẻ  thù  bất cứ  điều gì  ngay cả  mạng sống. Từ ngày bị cưỡng bức đưa  vào  tù  để  diệt  khẩu  năm 1982  cho  đến  ngày  hôm  nay,  anh  vẫn  tuyên  bố  "Nguyễn Hữu Cầu  VÔ  TỘI.  Kẻ  có  tội  chính  là  ác  đảng  Việt  gian  bán  nước"  và  trong  tất  cả  bản  kiểm  điểm ... Anh đều ghi "Tôi luôn luôn giữ  quan điểm của mình là tôi  vô tội. Người  có  tội  chính là đảng CSVN".

     Can  trường  và  khí  khái  thay ... một  sĩ  quan QLVNCH.

     Đứa  bé  trai  4  tuổi  ngày xưa  được mẹ  mang đi,  đã  trưởng thành với  mảnh  bằng  sư  phạm  mang tên Trần  Ngọc  Bích làm  việc  trong   ngành  giáo dục. Đầu năm 2004, giáo viên Trần Ngọc Bích được Chi bộ  đảng  cho  biết  sự  thật  giáo  viên  Trần Ngọc Bích không  phải  là con ông  Trần  Văn  Phụng  mà   là  con  của  tội  phạm  Nguyễn  Hữu  Cầu, một  tù  nhân  chính trị  với  mức án chung  thân  khổ  sai.  Một  tin như "sét  đánh  ngang  tai",  giáo  viên Trần Ngọc Bích hối  hả, hoang mang  chạy về  nhà  hỏi mẹ  thì  mới biết rõ  một sự  thật "nước mất, nhà tan" cùng với  thân thế  của  mình đã  được giấu kín trong suốt  27  năm dài ...  Người cha ruột là Đại Úy Nguyễn Hữu Cầu, một sĩ quan  QLVNCH  và  cũng là  một người  tù  can trường đang nằm trong lao tù  cộng sản   với  bản  án  chung  thân "diệt  khẩu",  cháu Ngọc Bích  cũng tìm  gặp  lại  được người chị  ruột tên Nguyễn Thị Anh Thư  đã thất lạc 27  năm.

     Ngày chị em trùng phùng, ngập chìm trong những dòng lệ  vui mừng xen lẫn xót xa. Hai đứa bé thơ vô tội, 4  tuổi  và  6  tuổi  của ngày xưa ... chị   một  nơi,  em  một  ngã   thất   lạc  nhau  kể  từ  sau  cuộc  đổi  đời  tang thương của đất nước bị  lũ cộng sản gian trá che đậy bằng hai chữ "giải  phóng" !  Hai  chị  em  ruột  trưởng  thành  trong  hai  hoàn cảnh tương   phản   nhau  ...  Đứa  em  trai   may  mắn  được   mẹ   và  người  "cha  nuôi"  nuôi  nấng dạy dỗ  nên  người, được  cắp  sách đến trường rồi  tốt  nghiệp sư  phạm và  trở  thành giáo viên ; Người chị bạc phước lạc  mẹ,  vắng  cha ... bơ  vơ   trôi  giạt ... trưởng  thành  trong  mồ  hôi,  nước mắt ! Một điểm đáng quý là cô bé  gái  này không hư hỏng, không sa  ngã  giữa  dòng đời  đầy dẫy  những cạm bẩy  gian dối, lọc lừa trong một  xã  hội  suy  đồi  từ  sau  ngày đại  tang  của  quê  hương !
 
     Tại  sao  hơn 500 trăm  lá  đơn kêu oan của anh đã không được cứu xét, tại sao tiếng kêu oan của anh suốt 28 năm dài mà chẳng vang vọng đến  cổng công đường nào, bởi  vì  lũ  cộng sản có  công lý  đâu  mà  có công  đường ... Anh  Nguyễn  Hữu  Cầu  không  bị  án  oan  thì  làm sao kêu  oan được ... vì  bản  án của anh là bản án "diệt  khẩu". Bạo  quyền CSVN từ  trung  ương  xuống tới  địa  phương có  cả  rừng luật  để  làm  tấm bình phong che  đậy cái  luật rừng của bọn chúng,  nếu  có  công  lý  và  luật  pháp  thì  không  phải  là  bạo  quyền  Cộng sản Việt Nam.

     Một   ngày  không   xa,   toàn  dân  Việt  Nam  sẽ  bắt   lũ   cộng  sản  chúng  bay   quỳ   xuống  đền  tội   với   quê   hương,  dân  tộc ... đền  tội  cho   những   người  đã  bị   chúng  bay  hãm  hại,  trong  số  đó  có  anh Nguyễn Hữu Cầu  bị  cường quyền ghép tội chết với  bản án chung thân trong  âm mưu chôn lấp "sự  thật"  và  cặp mắt "nhân chứng" của  anh Nguyễn  Hữu  Cầu, một sĩ quan QLVNCH, một người  tù can trường dám sờ gáy những  tên  đao  thủ  phủ  bạo  quyền  CSVN.

     Người tù bất khuất Trương Văn Sương vừa tạm bước ra khỏi nhà tù từ  bản án chung thân để chữa bệnh ; Người tù can trường Nguyễn Hữu Cầu  mang   bản   án   chung  thân  "diệt  khẩu"  không   có   ngày   về. Còn bao  nhiêu  người  tù  chính trị  mang bản  án chung thân trong các trại biệt giam bí mật của cộng sản  trên quê  hương Việt Nam ... Bí  mật  này  sẽ  được "bật  mí" nhanh hay chậm tùy  theo con đường đấu  tranh  của  chúng  ta  thành  công  sớm  hay  muộn.

     Anh  Nguyễn  Hữu  Cầu  hy  sinh cuộc đời, hy sinh  cặp mắt, hy  sinh núm  ruột  và  chấp  nhận hy sinh luôn cả tánh mạng chỉ vì "Danh Dự" của  Người   Lính  VNCH   còn   nặng   mang  "Trách  Nhiệm"  đối  với "Tổ  Quốc"  và  Dân  Tộc.

     Còn bao  nhiêu  Anh  Hùng "Ó Đen" Lý  Tống, bao nhiêu Người Tù Bất  Khuất  Trương  Văn  Sương,  bao  nhiêu  Người  Tù  Can  Trường Nguyễn Hữu Cầu,  bao  nhiêu người còn mang hai chữ "Trách Nhiệm" trên vai và  bao nhiêu người âm thầm đã và đang đóng góp một bàn tay đập phá gông xiềng của lũ  bạo quyền cộng sản khát máu, mở cánh cửa Tự  Do  cho  Dân  Tộc  Việt  Nam.

     Lũ  thú cộng sản cai  trị  người dân bằng sự độc tài, bạo tàn, độc ác, dã  man, gian  trá, nham  hiểm, khát  máu ... Sự  thật đã  được phơi bày rõ  ràng dưới  ánh sáng  mặt trời, thế mà  cái đám "Việt kiều yêu nước, khúc ruột  ngàn  dặm"  vì   chút  lợi   riêng  mà   đành  nhẫn  tâm  quên  quá   khứ,  xóa  bỏ  hận  thù,  hòa  hợp  hòa  giải  với  giặc .................... Khốn  nạn  thay ....!

Đôi dép râu giẫm nát nền Dân Chủ,
Nón cối Hồ che mất chữ Tự Do,
"Phỏng dzế" ui ... Dân sống kiếp trâu bò,
Độc lập rồi ... Đảng tự do đập lột.

15/08/2010.
Hoàng Nhật Thơ

No comments:

Post a Comment