Thu đã qua rồi ... lá thôi rơi,
Tình tôi một thoáng ... lệ đầy vơi,
Hàng cây trơ trọi chiều hoang vắng,
Như mảnh tình tôi nát rã rời.
Ngọn gió Đông buồn chớm nhẹ sang,
Buốt trái tim yêu sớm lỡ làng,
Lệ sầu vương đọng trên mi mắt,
Ngỡ ngàng lệ đá ... nhẹ vỡ tan.
Nov 03, 2006
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment