Tóc bềnh bồng như Sông Hương gợn sóng
Cuộn vào hồn lữ khách ... dệt mộng mơ
Sợi tóc nào lơi lả kết vần thơ
Để lữ khách dại khờ lên ánh mắt.
Hương tóc O quyện hồn ai ngây ngất
Ngẩn ngơ lòng ... hương sắc gái Thần Kinh
Ước mong sao sợi tóc kết duyên tình
Tựa vai soi bóng hình trên sóng nước.
Tóc xỏa che dung nhan nào khép kín
Nét u buồn như phố Huế mù sương
Bờ môi nồng cho lắm nhớ, nhiều thương
Hương hơi thở quyện vương hồn nghiêng ngả.
Bờ vai thon tìm bờ vai vay, trả
Vay cuộc đời, trả nợ kiếp ba sinh
Tay buông hờ lạc lõng giữa biển tình
Canh tàn canh một chiếc hình với bóng.
Bờ môi nồng rũ buồn trong cuộc sống
Nhẹ hé chờ môi sưởi ấm đêm đông
Quyện vào nhau lấp khoảng trống của lòng
Khép mi mắt bềnh bồng say hạnh phúc.
O là hoa không sánh bằng Lan, Cúc ...
Không sắc hương phố thị chốn phồn hoa
Nhưng hoa xinh tươi thắm hương đậm đà
Hoa Trinh Nữ mặn mà tình tri kỷ.
Nov 25, 2012
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment