Ngày xưa Bác bảo vượt Trường Sơn
"Sinh Bắc-Tử Nam" quyết không sờn
"Giải Phóng Miền Nam", đuổi giặc Mỹ
Ôi lời của Bác còn gì hơn.
Bắn phá xóm làng, giết thẳng tay
Pháo kích đêm đêm rồi pháo ngày
Dân lành vô tội cũng phải chết
Dẫu là đứa trẻ tuổi thơ ngây.
Một mùa xuân máu đỏ Sông Hương
Cố Đô tang tóc, máu ngập đường
Từ phương trời Bắc, Bác chúc Tết :
Giết đi, giết nữa chẳng xót thương.
Học đường, áo trắng ... trắng khăn tang
Tiểu học Cai Lậy ... pháo kinh hoàng
Trẻ thơ phơi xác bên sách vở
Sân trường, phòng học ... máu đỏ loang.
Mùa Hè Đỏ Lửa năm Bảy Hai
Dân Nam tan nát mảnh hình hài
Cả Miền Nam chìm trong máu lửa
Như là địa ngục cõi trần ai.
1975 "Giải Phóng" rồi
Những ngày máu lửa đã xa trôi
Thống Nhất Bắc Nam chung một dãy
Để rồi tan nát mảnh quê tôi.
Cái lũ cầm quyền quá bất nhân
Lũ "Hèn với Giặc-Ác với Dân"
Quỳ đem đất nước dâng Hán Quốc
Tỏ tình "hữu nghị" đồng chí thân.
Ngày xưa tin Bác ... phí cuộc đời
Miền Nam Tự Do lắm Bác ơi
Đâu cần Bác, Đảng đi "giải phóng"
Bây giờ ân hận ... lệ mãi rơi.
Nghe Bác, theo Đảng ... phí cuộc đời
Ngày nay đói khổ, thân tả tơi
Lê lết xuống đường trong mưa, nắng
Đòi nhà, đòi đất ... nước mắt rơi.
Ngày xưa nghe Bác ... vượt Trường Sơn
Khủng bố Miền Nam ... dạ chẳng sờn
Ngày nay thống nhất mất tất cả
Mất nước, mất nhà, mất hết trơn.
Từ Bắc vô Nam làm dân oan
Ngày xưa khủng bố, đốt xóm làng
Ngày nay bị Đảng khủng bố lại
Mất nhà, mất đất sống lang thang.
Dec 04, 2012
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment