Từ Bắc vô Nam, tay cầm bó rau
Vô Nam mới biết Miền Nam sang giàu
Tổ cha thằng Bác Hồ tuyên truyền láo
Bác cháu mà sao nỡ dối gạt nhau !
Từ Bắc vô Nam, tay cầm khúc cây
Tay kia cầm sợi dây dí bắt con cầy
Đốm, Phèn, Cò, Mực, Vện ... Ta làm láng
Chả chìa, Rựa mận ... mặc sức no say.
Từ Bắc vô Nam, hai hòn dái khô
Vô Nam mặc sức ta vét vơ đồ
Vét vơ không kịp thì ta ăn cướp
Cướp từ nhà cửa cho đến bát tô.
Từ Bắc vô Nam ... dép Bình Trị Thiên
Vô tới miền Nam, lột dép quăng liền
Xỏ đôi giày bóng, ngồi xe đế quốc
Êm ái vô cùng, sung sướng phát điên.
Từ Bắc vô Nam, xẻ dọc Trường Sơn
Dù phơi thân xác quyết chí không sờn
Bác bảo vào Nam, nhân dân chào đón
Nhưng vào Nam rồi ... Dân chạy hết trơn.
Từ Bắc vô Nam, cháu biết văn minh
Lên mạng vi tính, mới biết đảng mình
Dối gian, tuyên truyền, đậy che bưng bít
Nào huyền thoại Bác không vợ ... còn trinh (sic)
Từ Bắc vô Nam giải phóng nhân dân
Thật ra giúp Bác và Đảng vô thần
Đánh chiếm Miền Nam dâng cho Tàu Cộng
Dù giết dân mình ... Bác quá bất nhân.
Từ Bắc vô Nam nay thành dân oan
Nhà, đất bị đảng ăn cướp ngang tàn
Công Lý ở đâu ... hỡi lũ đảng chó ?
Dân hiểu mày rồi, một đảng Việt gian
Ba mươi bảy năm đã giải phóng rồi
Đảng thành tư bản đỏ ... Dân ăn xôi
Đảng giết Tự Do ... xích xiềng Dân Chủ
Thống nhất, Hòa bình ... máu vẫn tuôn trôi.
Ba mươi bảy năm qua hơn nửa đời
Đừng hoài láo phét nữa ... hỡi đảng ơi
Đảng ác với dân ... Đảng hèn với giặc
Bộ mặt phản quốc ... Đảng đã lộ rơi.
Từ Bắc vô Nam, ân hận cả đời
Bắn giết dân lành, máu thịt tuôn rơi
"Giải phóng" Miền Nam, lập công dâng Đảng
Để Đảng dâng Tàu ... Bố tiên sư ơi !
Nov 30, 2012
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment