Người lính xưa nay bụi đường lăn lốc
Chống cuộc đời ... khập khểnh nạng trên tay
Trên quê hương thoi thóp theo tháng ngày
Đếm thời gian thoáng bay hơn nửa kiếp.
Ngày xưa ơi ! Nhớ hoài trong nuối tiếc
Những ngày dài cầm súng giữ quê hương
Gót giày saut in dấu vạn nẻo đường
Cho đến lúc đau thương tàn cuộc chiến.
Người lính xưa ... nay phế tàn lê lết
Hơn nửa đời trong vực thẳm tang thương
Đếm thời gian ... tiếng nạng gỗ đêm trường
Đêm chờ sáng cuộn mình trong buốt giá.
Nhìn bóng đêm trong cơn mưa tầm tả
Từng giọt mưa theo gió buốt đong đưa
Những chiều mưa biên giới ... nhớ sao vừa
Bao kỷ niệm lưa thưa ... dòng tiềm thức.
Hơn nửa kiếp ... sống hờn căm, uất ức
Nhìn giặc thù đang tàn phá quê hương
Kiếp phế binh thoi thóp hít bụi đường
Nuốt dòng lệ đau thương ngày "Quốc Hận".
Tàn chiến cuộc ... ngày tang thương còn đó
Bạn bè xưa giờ trôi giạt muôn phương
Thằng viễn xứ ... Thằng lạc trên quê hương
Ai còn, mất ... sau ngày "Vong Quốc Hận" ...!
Nov 19, 2012
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment