Wednesday, July 27, 2011

Ông Đồ Già.




Chiều ba mươi buốt giá
Đường phố vắng người thưa
Chợt thấy Ông Đồ già
Ngồi co ro góc phố
Vóc dáng gầy hơn xưa
Mái tóc trắng bạc thưa
Trong chiếc áo te tua
Dòng đời bao mảnh vá
Ông Đồ già run rẩy
Tay viết chữ Tân Xuân
Giọt nước mắt rưng rưng
Ông khóc đời chua xót
Trong đất nước tan hoang
Mỗi lần đón Xuân sang
Dân chúng thêm lầm than
Lê lết cảnh cơ hàn
Làm mãi không đủ ăn
Trời chưa sáng lạnh căm
Đã vội vã lăng xăng
Tay xách với nách mang
Lao đi tìm cuộc sống
Giữa đoàn người khốn khổ
Đến tối khuya mới về
Nấu vội nồi cháo trắng
Cả nhà quây quần ăn
Trong căn nhà tối tăm
Ôi cảnh đời khốn khổ
Không ánh sáng tương lai
Mọi ngày như mọi ngày
Đời chẳng có ngày mai
Trong địa ngục trần gian
Trên quê hương Việt Nam
Cơn gió chiều se lạnh
Phố phường chừ hoang vắng
Ông Đồ già bật khóc
Giọt nước mắt nhẹ rơi
Buốt giá một mảnh đời
Nhòa nhạt chữ Tân Xuân ./.

Xuân Tân Mão
Hoàng Nhật Thơ

No comments:

Post a Comment