Người viết diễn đọc.
Sáu năm tù vì "tội" cầm súng bảo vệ hai chữ "Tự Do" cho Miền Nam Việt Nam ; 27 năm 4 tháng tù cho "tội" tham gia lực lượng phục quốc tiếp tục chiến đấu để giành lại hai chữ "Tự Do" cho quê hương, dân tộc ... tổng cộng 33 năm 4 tháng tù ... một bản án hèn hạ, độc ác, phi nhân của lũ Cộng sản Việt Nam áp đặt cho người hùng Trương Văn Sương về "tội" yêu nước, thương dân. Trên thế giới chỉ có những nước cộng sản, đặc biệt là Cộng sản Việt Nam mới có "tội" này để cưỡng bức tròng vào cổ những người đi ngược lại chủ trương và chính sách độc tài, độc ác, vô thần của cái Đảng "đỉnh cao ngu đần" nhất nhân loại.
33 năm 4 tháng ... một quãng thời gian hơn nửa đời người mang gông cùm, bị hành hạ, tra tấn từ thể xác đến tinh thần ... 1/3 thế kỷ nằm trong lao tù cộng sản khắp ba miền Nam, Trung, Bắc cũng chỉ vì hai chữ "Tự Do" cho quê hương, dân tộc. Nỗi buồn gãy súng mất quê hương, bị bạo lực tước đoạt quyền làm người, bị gông cùm quỷ đỏ ngăn cách với cuộc sống của nhân loại, không biết tin tức gia đình, cuộc đời mang xiềng xích chung thân trong lao tù không có ngày ra ...
Nghị lực kiên cường, lý tưởng cao cả, ý chí sắt đá của anh Sương đã khiến cho lũ giặc thù khiếp phục phải thả anh về cho dù là tạm tha để chữa bệnh. Mẹ Việt Nam mỉm cười hãnh diện về đứa con tên Trương Văn Sương mang 33 năm 4 tháng tù, từ cõi chết trở lại với đời, trở lại với đàn con bơ vơ mất mẹ, thiếu cha giữa dòng đời tang thương trong địa ngục trần gian bởi sự cai trị độc tài, độc ác, thù hằn, ngu dốt của bầy quỷ đỏ đội lốt người.
Cũng như bao người trai trong thời ly loạn, anh Sương đã hy sinh quãng đời thanh xuân tuổi trẻ, hy sinh hạnh phúc cá nhân ... dấn thân vào chiến cuộc với ý nguyện đem máu hồng dập tắt khói lửa chiến tranh do tên tội đồ Hồ Chí Minh và bọn Cộng sản Bắc Việt gây ra trên mảnh đất Miền Nam Việt Nam thân yêu. Ý nguyện chưa thành vì một triệu tay súng của QLVNCH bị trói từ một nơi xa nửa vòng trái đất ... Anh mang gói hành trang "Quốc Hận" được những kẻ cướp nước "khoan hồng" bằng 6 năm tù đày khổ sai ...; Sau khi được thả ra từ nhà tù nhỏ để bước vào nhà tù lớn năm 1981, anh đã vượt biên sang Thái Lan và gia nhập vào "Mặt Trận Thống Nhất Các Lực Lượng Yêu Nước Giải Phóng VN" của ông Lê Quốc Túy. Anh được huấn luyện tại Thái Lan từ tháng 6/1982 cho tới ngày 01/03/1983, anh dẫn một toán quân xâm nhập trở lại quê hương, tiếp tục chiến đấu để phá gông xiềng cho toàn dân ... Nhưng sức yếu thế cô, toán quân của anh bị sa vào tay giặc ngay sau đó tại Hòn Đá Bạc thuộc tỉnh Cà Mau ... Anh hùng Trần Văn Bá cùng một số chiến hữu bị cộng sản tử hình ... Anh Sương và những người còn lại bị kết án chung thân.
Những ngày trong tay giặc, nhận lãnh bao cực hình tra tấn dã man ... Anh vẫn hiên ngang bất khuất tuyên bố là mình vô tội, có tội chăng là bè lũ cộng sản khát máu, bạo tàn ...; Anh đã viết bản kiểm điểm với nội dung như sau :
"Chúng tôi khẳng định rằng chúng tôi vô tội. Chúng tôi là những người có công với đất nước. Mặc dù chúng tôi không đắp được một con đường hay xây được cái nhà nhưng chúng tôi là những người đã đem mồ hôi, nước mắt, xương máu để đấu tranh cho Nhân Quyền-Tự Do- Dân Chủ cho Việt Nam ; Còn nói về có tội, thì chính đảng CSVN là những người có tội".
Anh cũng không xin khoan hồng, anh lặng im cắn răng chịu đựng sự đau đớn từ thể xác đến tâm hồn cho lý tưởng của anh ... hình ảnh người vợ hiền ngày đêm trông ngóng, tần tảo nuôi bầy con thơ dại lam lũ bên lề cõi sống ... Tâm tư quặn đau từng ngày, cõi lòng xé nát từng đêm kéo dài 27 năm 4 tháng trong án tù chung thân ... Anh đã hy sinh bản thân, hy sinh tình cảm gia đình, hy sinh tất cả để dấn thân vào con đường phục quốc với ước nguyện đem xác thân lót đường quang phục quê hương ... Ước nguyện lại không thành ! Anh chấn nhận hy sinh cuộc đời trong lao lý để tranh đấu đòi hỏi "Tự Do-Dân Chủ-Nhân Quyền" cho dân tộc.
Ngày 12/07 vừa qua, anh được tạm thả về nhà để trị bệnh ... Anh được "hộ tống" bởi lũ công an với những khẩu súng, đạn đã lên nòng sẵn sàng khạc đạn trên quãng đường dài gần 2000 cây số, từ trại giam Nam Hà thuộc miền Bắc về tận quê nhà ở thị xã Sóc Trăng. Một người tù 67 tuổi, tóc bạc phơ, bệnh hoạn không còn sức lực, không tấc sắt trong tay, sinh mạng đang nằm trong tay của lũ quỷ đỏ ... thế mà tại sao cả một đảng bạo tàn khát máu khiếp sợ phải áp tải anh về quê nhà... Có phải chăng lũ quỷ đỏ khiếp sợ ý chí, nghị lực của anh, một sĩ quan QLVNCH, một người tù "Ngụy" sau 30/04/75, một chiến sĩ phục quốc can trường, một chiến sĩ đấu tranh cho Tự Do- Dân Chủ và cũng là một người tù kiên cường, bất khuất.
Nhìn tấm hình anh đứng trước bàn thờ của người vợ thủy chung, hy sinh chịu đựng bao đau thương, đắng cay đùm bọc đàn con thơ dại trong địa ngục trần gian, mỏi mòn chờ đợi ngày anh trở về không một tia sáng hy vọng. Cuối cùng anh đã trở về nhưng trể mất ba năm vì chị Sương đã mang tấm lòng thủy chung, kiên trinh son sắt ấp ủ hy vọng đoàn viên ra đi về bên kia thế giới ...!
Niềm đau thương không thốt nên lời ... Nỗi xót xa không kết đọng thành dòng lệ ... Anh bình thản trong sự nát tan trên trăm ngàn tan nát ... thắp nén nhang trên bàn thờ người vợ hiền yêu quý, thủy chung ! Anh không khóc nhưng nước mắt của 3 triệu người Việt hải ngoại và trên 80 triệu người dân trong nước đã rơi xuống vì anh kèm theo tấm lòng "Cảm phục và Cảm ơn" Anh ... Người Lính VNCH, Người Chiến Sĩ Kiên Cường đấu tranh cho "Tự Do-Dân Chủ", Người Tù Bất Khuất "Trương Văn Sương".
Sự hy sinh cao cả của người hùng Trương Văn Sương đã làm rạng ngời thêm "Chính Nghĩa Quốc Gia" và cũng chứng minh cho người dân trong nước, đặc biệt là thế hệ trưởng thành và chào đời sau biến cố 30/04/75 hiểu rõ những người bị lũ cộng sản luôn mồm mắng chửi là "Ngụy" mới chính là những người thật sự yêu nước thương dân.
Để kết thúc bài viết này, tôi xin được nói lên cảm nghĩ của tôi về câu nói của Anh Sương "Tôi muốn nói rằng, tôi không có thù oán gì. Chế độ nào, chính sách nào cũng có thể sai lầm, trường hợp của tôi, thôi cứ để cho lịch sử phán xét. Tôi mong nhân dân Việt Nam trong và ngoài nước cùng đoàn kết đòi thực thi Nhân Quyền, đòi Dân Chủ để đưa đất nước ta tiến lên". Anh Sương nói câu này không phải vì khiếp sợ lũ bạo quyền cộng sản ... 33 năm 4 tháng tù cũng không làm anh nhục chí ... lao tù chỉ giam được thể xác chớ không thể giam được tinh thần, ý chí của anh ; Cộng sản chỉ tra tấn thể xác hoặc giết chết anh chớ không thể tra tấn hay giết chết lý tưởng của anh, dù "lực bất tòng tâm" nhưng con đường lý tưởng "Tự Do - Dân Chủ-Nhân Quyền" cho Quê Hương - Dân Tộc, anh cương quyết phải đi đến cùng ; Anh cũng nhắc nhở chúng ta, nhất là giới trẻ hãy tiếp bước trên con đường 27 năm 4 tháng của anh ; Anh cũng muốn "cảm hóa" lũ quỷ đỏ hãy quay đầu lại với quê hương dân tộc, đừng để máu và nước mắt người dân Việt phải tuôn chảy mãi và anh cũng không muốn thấy trong tương lai, máu của lũ quỷ đỏ phải tuôn đổ làm dơ mảnh đất quê Cha, hoen ố lòng biển Mẹ Việt Nam.
Cảm phục thay sự hy sinh cao cả của Người Lính VNCH Trương Văn Sương ; Quý hóa thay chữ "Nhân" trong lòng "Người Tù hai thế kỷ" Trương Văn Sương.
August 10, 2010.
Hoàng Nhật Thơ
33 năm 4 tháng ... một quãng thời gian hơn nửa đời người mang gông cùm, bị hành hạ, tra tấn từ thể xác đến tinh thần ... 1/3 thế kỷ nằm trong lao tù cộng sản khắp ba miền Nam, Trung, Bắc cũng chỉ vì hai chữ "Tự Do" cho quê hương, dân tộc. Nỗi buồn gãy súng mất quê hương, bị bạo lực tước đoạt quyền làm người, bị gông cùm quỷ đỏ ngăn cách với cuộc sống của nhân loại, không biết tin tức gia đình, cuộc đời mang xiềng xích chung thân trong lao tù không có ngày ra ...
Nghị lực kiên cường, lý tưởng cao cả, ý chí sắt đá của anh Sương đã khiến cho lũ giặc thù khiếp phục phải thả anh về cho dù là tạm tha để chữa bệnh. Mẹ Việt Nam mỉm cười hãnh diện về đứa con tên Trương Văn Sương mang 33 năm 4 tháng tù, từ cõi chết trở lại với đời, trở lại với đàn con bơ vơ mất mẹ, thiếu cha giữa dòng đời tang thương trong địa ngục trần gian bởi sự cai trị độc tài, độc ác, thù hằn, ngu dốt của bầy quỷ đỏ đội lốt người.
Cũng như bao người trai trong thời ly loạn, anh Sương đã hy sinh quãng đời thanh xuân tuổi trẻ, hy sinh hạnh phúc cá nhân ... dấn thân vào chiến cuộc với ý nguyện đem máu hồng dập tắt khói lửa chiến tranh do tên tội đồ Hồ Chí Minh và bọn Cộng sản Bắc Việt gây ra trên mảnh đất Miền Nam Việt Nam thân yêu. Ý nguyện chưa thành vì một triệu tay súng của QLVNCH bị trói từ một nơi xa nửa vòng trái đất ... Anh mang gói hành trang "Quốc Hận" được những kẻ cướp nước "khoan hồng" bằng 6 năm tù đày khổ sai ...; Sau khi được thả ra từ nhà tù nhỏ để bước vào nhà tù lớn năm 1981, anh đã vượt biên sang Thái Lan và gia nhập vào "Mặt Trận Thống Nhất Các Lực Lượng Yêu Nước Giải Phóng VN" của ông Lê Quốc Túy. Anh được huấn luyện tại Thái Lan từ tháng 6/1982 cho tới ngày 01/03/1983, anh dẫn một toán quân xâm nhập trở lại quê hương, tiếp tục chiến đấu để phá gông xiềng cho toàn dân ... Nhưng sức yếu thế cô, toán quân của anh bị sa vào tay giặc ngay sau đó tại Hòn Đá Bạc thuộc tỉnh Cà Mau ... Anh hùng Trần Văn Bá cùng một số chiến hữu bị cộng sản tử hình ... Anh Sương và những người còn lại bị kết án chung thân.
Những ngày trong tay giặc, nhận lãnh bao cực hình tra tấn dã man ... Anh vẫn hiên ngang bất khuất tuyên bố là mình vô tội, có tội chăng là bè lũ cộng sản khát máu, bạo tàn ...; Anh đã viết bản kiểm điểm với nội dung như sau :
"Chúng tôi khẳng định rằng chúng tôi vô tội. Chúng tôi là những người có công với đất nước. Mặc dù chúng tôi không đắp được một con đường hay xây được cái nhà nhưng chúng tôi là những người đã đem mồ hôi, nước mắt, xương máu để đấu tranh cho Nhân Quyền-Tự Do- Dân Chủ cho Việt Nam ; Còn nói về có tội, thì chính đảng CSVN là những người có tội".
Anh cũng không xin khoan hồng, anh lặng im cắn răng chịu đựng sự đau đớn từ thể xác đến tâm hồn cho lý tưởng của anh ... hình ảnh người vợ hiền ngày đêm trông ngóng, tần tảo nuôi bầy con thơ dại lam lũ bên lề cõi sống ... Tâm tư quặn đau từng ngày, cõi lòng xé nát từng đêm kéo dài 27 năm 4 tháng trong án tù chung thân ... Anh đã hy sinh bản thân, hy sinh tình cảm gia đình, hy sinh tất cả để dấn thân vào con đường phục quốc với ước nguyện đem xác thân lót đường quang phục quê hương ... Ước nguyện lại không thành ! Anh chấn nhận hy sinh cuộc đời trong lao lý để tranh đấu đòi hỏi "Tự Do-Dân Chủ-Nhân Quyền" cho dân tộc.
Ngày 12/07 vừa qua, anh được tạm thả về nhà để trị bệnh ... Anh được "hộ tống" bởi lũ công an với những khẩu súng, đạn đã lên nòng sẵn sàng khạc đạn trên quãng đường dài gần 2000 cây số, từ trại giam Nam Hà thuộc miền Bắc về tận quê nhà ở thị xã Sóc Trăng. Một người tù 67 tuổi, tóc bạc phơ, bệnh hoạn không còn sức lực, không tấc sắt trong tay, sinh mạng đang nằm trong tay của lũ quỷ đỏ ... thế mà tại sao cả một đảng bạo tàn khát máu khiếp sợ phải áp tải anh về quê nhà... Có phải chăng lũ quỷ đỏ khiếp sợ ý chí, nghị lực của anh, một sĩ quan QLVNCH, một người tù "Ngụy" sau 30/04/75, một chiến sĩ phục quốc can trường, một chiến sĩ đấu tranh cho Tự Do- Dân Chủ và cũng là một người tù kiên cường, bất khuất.
Nhìn tấm hình anh đứng trước bàn thờ của người vợ thủy chung, hy sinh chịu đựng bao đau thương, đắng cay đùm bọc đàn con thơ dại trong địa ngục trần gian, mỏi mòn chờ đợi ngày anh trở về không một tia sáng hy vọng. Cuối cùng anh đã trở về nhưng trể mất ba năm vì chị Sương đã mang tấm lòng thủy chung, kiên trinh son sắt ấp ủ hy vọng đoàn viên ra đi về bên kia thế giới ...!
Niềm đau thương không thốt nên lời ... Nỗi xót xa không kết đọng thành dòng lệ ... Anh bình thản trong sự nát tan trên trăm ngàn tan nát ... thắp nén nhang trên bàn thờ người vợ hiền yêu quý, thủy chung ! Anh không khóc nhưng nước mắt của 3 triệu người Việt hải ngoại và trên 80 triệu người dân trong nước đã rơi xuống vì anh kèm theo tấm lòng "Cảm phục và Cảm ơn" Anh ... Người Lính VNCH, Người Chiến Sĩ Kiên Cường đấu tranh cho "Tự Do-Dân Chủ", Người Tù Bất Khuất "Trương Văn Sương".
Sự hy sinh cao cả của người hùng Trương Văn Sương đã làm rạng ngời thêm "Chính Nghĩa Quốc Gia" và cũng chứng minh cho người dân trong nước, đặc biệt là thế hệ trưởng thành và chào đời sau biến cố 30/04/75 hiểu rõ những người bị lũ cộng sản luôn mồm mắng chửi là "Ngụy" mới chính là những người thật sự yêu nước thương dân.
Để kết thúc bài viết này, tôi xin được nói lên cảm nghĩ của tôi về câu nói của Anh Sương "Tôi muốn nói rằng, tôi không có thù oán gì. Chế độ nào, chính sách nào cũng có thể sai lầm, trường hợp của tôi, thôi cứ để cho lịch sử phán xét. Tôi mong nhân dân Việt Nam trong và ngoài nước cùng đoàn kết đòi thực thi Nhân Quyền, đòi Dân Chủ để đưa đất nước ta tiến lên". Anh Sương nói câu này không phải vì khiếp sợ lũ bạo quyền cộng sản ... 33 năm 4 tháng tù cũng không làm anh nhục chí ... lao tù chỉ giam được thể xác chớ không thể giam được tinh thần, ý chí của anh ; Cộng sản chỉ tra tấn thể xác hoặc giết chết anh chớ không thể tra tấn hay giết chết lý tưởng của anh, dù "lực bất tòng tâm" nhưng con đường lý tưởng "Tự Do - Dân Chủ-Nhân Quyền" cho Quê Hương - Dân Tộc, anh cương quyết phải đi đến cùng ; Anh cũng nhắc nhở chúng ta, nhất là giới trẻ hãy tiếp bước trên con đường 27 năm 4 tháng của anh ; Anh cũng muốn "cảm hóa" lũ quỷ đỏ hãy quay đầu lại với quê hương dân tộc, đừng để máu và nước mắt người dân Việt phải tuôn chảy mãi và anh cũng không muốn thấy trong tương lai, máu của lũ quỷ đỏ phải tuôn đổ làm dơ mảnh đất quê Cha, hoen ố lòng biển Mẹ Việt Nam.
Cảm phục thay sự hy sinh cao cả của Người Lính VNCH Trương Văn Sương ; Quý hóa thay chữ "Nhân" trong lòng "Người Tù hai thế kỷ" Trương Văn Sương.
August 10, 2010.
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment