Wednesday, July 27, 2011

Tôi Là Ai ...




Tôi là Ai ... sau phút giây gãy súng ...
Là người lính của dĩ vãng vừa qua,
Đem máu xương gìn giữ nước non nhà,
Giờ lầm lũi ... xót xa ... người thua cuộc !

Tôi là Ai ... giữa phố phường quen thuộc,
Trên quê cha, đất nước Việt yêu thương,
Tôi là người vong quốc lắm thê lương,
Đứng lạc lỏng trên quê hương của mẹ !

Tôi là Ai ... giữa gông cùm xiềng xích,
Là người tù hay một cái xác ma,
Tội của tôi ... không giữ được Sơn Hà,
Mang nợ nước, thù nhà ... vùi ngục tối !

Tôi là Ai ... giữa dòng người hấp hối,
Từ một ngày gãy súng ... tháng tư xưa,
Tổ Quốc ơi ... uất nghẹn nói sao vừa ...
Quê hương chết buổi trưa ngày "phỏng dzế" ...!

21/04/2011
Hoàng Nhật Thơ


No comments:

Post a Comment