Thời gian trôi ... phai tháng ngày hờ hững,
Một kiếp người ... dĩ vãng thoáng nghiêng vai,
Bước đơn côi ... trĩu nặng mảnh hình hài,
Trăn trở giấc ... đêm dài chùn sâu lắng ...!
Lỡ đêm khuya ... song buồn ... mưa tí tách,
Mưa ngoài trời ... sao đẫm buốt mi môi,
Hàng mi thưa nhòa nhạt bao năm rồi,
Môi buốt giá hé chờ ... Ai sưởi ấm ...!
Một thân thể khát khao tràn nhựa sống,
Trăn trở sầu ... gõ nhịp tiếng thời gian,
Con tim yêu thổn thức ... khép ngỡ ngàng,
Hơi thở nóng trên ngút ngàn ... tan vỡ ...!
Bốn bức tường lặng yên ... đời dang dở ...
Đêm từng đêm ... đếm giọt lệ thương đau,
Tìm lãng quên trong nhớ ... vỗ giấc sầu,
Ru nỗi nhớ lịm quên ... nhòa mi ... khép ...!
June 24, 2010
Hoàng Nhật Thơ
Một kiếp người ... dĩ vãng thoáng nghiêng vai,
Bước đơn côi ... trĩu nặng mảnh hình hài,
Trăn trở giấc ... đêm dài chùn sâu lắng ...!
Lỡ đêm khuya ... song buồn ... mưa tí tách,
Mưa ngoài trời ... sao đẫm buốt mi môi,
Hàng mi thưa nhòa nhạt bao năm rồi,
Môi buốt giá hé chờ ... Ai sưởi ấm ...!
Một thân thể khát khao tràn nhựa sống,
Trăn trở sầu ... gõ nhịp tiếng thời gian,
Con tim yêu thổn thức ... khép ngỡ ngàng,
Hơi thở nóng trên ngút ngàn ... tan vỡ ...!
Bốn bức tường lặng yên ... đời dang dở ...
Đêm từng đêm ... đếm giọt lệ thương đau,
Tìm lãng quên trong nhớ ... vỗ giấc sầu,
Ru nỗi nhớ lịm quên ... nhòa mi ... khép ...!
June 24, 2010
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment