Đêm giao thừa ... nơi xứ người vắng lặng,
Lòng ngập sầu ... lơ lửng tỉnh trong say,
Ly rượu vơi ... nhưng sầu lại càng đầy,
Say men rượu hay men sầu viễn xứ ...!
Từng giọt rượu trôi về dòng dĩ vãng,
Dòng thời gian thoáng tựa giấc mơ qua,
Người Lính xưa lạc xứ ... nay đã già,
Mái tóc bạc theo tháng ngày lưu lạc !
Còn đâu nữa những đêm dài chiến tuyến,
Nhìn hỏa châu soi sáng giữa không gian,
Lòng ước mơ một ngày chiến chinh tàn,
Để trở lại xóm làng thân yêu cũ.
Nhớ những đêm tiền đồn ... mưa tí tách,
Tiếng mưa buồn, gió rít ... buốt lạnh căm,
Hơi thuốc tàn sưởi ấm kẻ chinh nhân,
Vui trách nhiệm An Dân và Bảo Quốc.
Tìm đâu nữa những lần say nghiêng ngả,
Cùng bạn bè vừa trở lại đêm qua,
Những Kinh Kha vai nặng gánh Sơn Hà,
Đời có biết ... mai đây còn nâng chén ...
Giọt lệ nào chợt rơi ... tràn ly rượu ...
Nhớ những thằng mới cạn chén hôm nao,
Rồi hôm nay ... Nó về ... rách chiến bào,
Mang chữ "Cố" ... Hoa cài quan tài gỗ ...!
Đời nát tan ... Xuân nào ta ngã ngựa ...
Chốn lao tù ... đếm từng giọt máu rơi,
Đón mừng xuân bằng thân xác tả tơi,
Nhận quà tết ... bao đòn thù tra tấn ...!
Bao mùa xuân ... Ta lang thang đón Tết,
Quê Hương tàn ... mất tất cả ... còn đâu ...
Hoa kém tươi ... lòng người cũng úa sầu,
Thương quê mẹ ... căm thù loài quỷ đỏ !
Đi về đâu ... ngày cuối năm vắng lặng ...
Bước vô tình ... gặp lại thằng bạn xưa,
Nỗi vui mừng ... Hai đứa lệ như mưa,
Lệ tái ngộ, tương phùng trong tay giặc !
Bao ly rượu rót đầy rồi lại cạn,
Giọt rượu nồng hay nước mắt quê hương,
Uống làm sao cho hết nỗi tang thương,
Tiếng ly vỡ ... đưa ta về thực tại ...!
Rượu đã cạn ... Đêm tàn ... Sầu còn mãi ...
Nắng xuân hồng vừa len nhẹ qua song,
Đón nàng xuân trong hoang vắng cõi lòng,
Khép mắt lại ... Đón xuân buồn viễn xứ ...!
Xuân tha hương_2011
Hoàng Nhật Thơ
Lòng ngập sầu ... lơ lửng tỉnh trong say,
Ly rượu vơi ... nhưng sầu lại càng đầy,
Say men rượu hay men sầu viễn xứ ...!
Từng giọt rượu trôi về dòng dĩ vãng,
Dòng thời gian thoáng tựa giấc mơ qua,
Người Lính xưa lạc xứ ... nay đã già,
Mái tóc bạc theo tháng ngày lưu lạc !
Còn đâu nữa những đêm dài chiến tuyến,
Nhìn hỏa châu soi sáng giữa không gian,
Lòng ước mơ một ngày chiến chinh tàn,
Để trở lại xóm làng thân yêu cũ.
Nhớ những đêm tiền đồn ... mưa tí tách,
Tiếng mưa buồn, gió rít ... buốt lạnh căm,
Hơi thuốc tàn sưởi ấm kẻ chinh nhân,
Vui trách nhiệm An Dân và Bảo Quốc.
Tìm đâu nữa những lần say nghiêng ngả,
Cùng bạn bè vừa trở lại đêm qua,
Những Kinh Kha vai nặng gánh Sơn Hà,
Đời có biết ... mai đây còn nâng chén ...
Giọt lệ nào chợt rơi ... tràn ly rượu ...
Nhớ những thằng mới cạn chén hôm nao,
Rồi hôm nay ... Nó về ... rách chiến bào,
Mang chữ "Cố" ... Hoa cài quan tài gỗ ...!
Đời nát tan ... Xuân nào ta ngã ngựa ...
Chốn lao tù ... đếm từng giọt máu rơi,
Đón mừng xuân bằng thân xác tả tơi,
Nhận quà tết ... bao đòn thù tra tấn ...!
Bao mùa xuân ... Ta lang thang đón Tết,
Quê Hương tàn ... mất tất cả ... còn đâu ...
Hoa kém tươi ... lòng người cũng úa sầu,
Thương quê mẹ ... căm thù loài quỷ đỏ !
Đi về đâu ... ngày cuối năm vắng lặng ...
Bước vô tình ... gặp lại thằng bạn xưa,
Nỗi vui mừng ... Hai đứa lệ như mưa,
Lệ tái ngộ, tương phùng trong tay giặc !
Bao ly rượu rót đầy rồi lại cạn,
Giọt rượu nồng hay nước mắt quê hương,
Uống làm sao cho hết nỗi tang thương,
Tiếng ly vỡ ... đưa ta về thực tại ...!
Rượu đã cạn ... Đêm tàn ... Sầu còn mãi ...
Nắng xuân hồng vừa len nhẹ qua song,
Đón nàng xuân trong hoang vắng cõi lòng,
Khép mắt lại ... Đón xuân buồn viễn xứ ...!
Xuân tha hương_2011
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment