Mỗi độ thu về ... thoáng chơi vơi,
Ta nghe im lắng ... lắng xa vời,
Trĩu sâu tận đáy ... lòng man mác,
Trên sợi tóc đời ... nhạt màu ... rơi ...!
Một kiếp nhân sinh ... mấy ngã sầu ...
Thăng trầm rong ruỗi ... mai về đâu ...
Mưa nắng dãi dầu ... phai sợi tóc,
Gối mỏi ...chân mòn ... bóng đêm thâu ...!
Mỗi sáng biết mình ... vẫn còn đây,
Nợ đời chưa dứt ... cõi trần này,
Cho dù có bước nhanh hay chậm,
Sớm muộn cũng về với cỏ cây ...!
Đêm về nhắm mắt ... biết ra sao,
Rong chơi mãi mãi ... chốn xa nào,
Hay còn tiếc nuối ... quay trở lại,
Trên xác thân trần ... chốn lao xao ./.
Nov 03, 2009
Hoàng Nhật Thơ
Ta nghe im lắng ... lắng xa vời,
Trĩu sâu tận đáy ... lòng man mác,
Trên sợi tóc đời ... nhạt màu ... rơi ...!
Một kiếp nhân sinh ... mấy ngã sầu ...
Thăng trầm rong ruỗi ... mai về đâu ...
Mưa nắng dãi dầu ... phai sợi tóc,
Gối mỏi ...chân mòn ... bóng đêm thâu ...!
Mỗi sáng biết mình ... vẫn còn đây,
Nợ đời chưa dứt ... cõi trần này,
Cho dù có bước nhanh hay chậm,
Sớm muộn cũng về với cỏ cây ...!
Đêm về nhắm mắt ... biết ra sao,
Rong chơi mãi mãi ... chốn xa nào,
Hay còn tiếc nuối ... quay trở lại,
Trên xác thân trần ... chốn lao xao ./.
Nov 03, 2009
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment