Bước chân đau ... trên con đường viễn xứ,
Đường dài thêm ... mỗi độ tháng tư sang,
Đời ngắn thêm ... khi chiều nắng phai tàn,
Ngày nào đó ... như lá vàng rơi rụng ...!
Ba mươi năm ... một bước dài lưu lạc ...
Ngoảnh lại nhìn ... Quê Mẹ tít mù xa,
Mưa tha hương ... lệ viễn xứ ... nhạt nhòa,
Lầm lũi bước ... xót xa ... đau ánh mắt !
Đường trước mặt ... còn dài bao xa nữa,
Vài dặm đường ... hay vô định thênh thang,
Rồi ngày nao ... đời nghiêng bóng ... xế tàn,
Thân có được nằm nơi làng quê cũ ...!
Lá rụng rơi ... khô tàn nơi dưới cội ...
Ta sợ đời .. vùi cát bụi lưu vong,
Thân tha hương ... xác biệt xứ ... đau lòng,
Hồn lơ lửng ... hư không ... sầu cố quốc ...!
Nov 10, 2009
Hoàng Nhật Thơ
Đường dài thêm ... mỗi độ tháng tư sang,
Đời ngắn thêm ... khi chiều nắng phai tàn,
Ngày nào đó ... như lá vàng rơi rụng ...!
Ba mươi năm ... một bước dài lưu lạc ...
Ngoảnh lại nhìn ... Quê Mẹ tít mù xa,
Mưa tha hương ... lệ viễn xứ ... nhạt nhòa,
Lầm lũi bước ... xót xa ... đau ánh mắt !
Đường trước mặt ... còn dài bao xa nữa,
Vài dặm đường ... hay vô định thênh thang,
Rồi ngày nao ... đời nghiêng bóng ... xế tàn,
Thân có được nằm nơi làng quê cũ ...!
Lá rụng rơi ... khô tàn nơi dưới cội ...
Ta sợ đời .. vùi cát bụi lưu vong,
Thân tha hương ... xác biệt xứ ... đau lòng,
Hồn lơ lửng ... hư không ... sầu cố quốc ...!
Nov 10, 2009
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment