Tháng Tư đến ... vết thương thêm đau nhức,
Dù vết thương không sẹo, rách thịt da,
Một vết thương ... máu đỏ thắm sơn hà,
Vết thương lòng ... xót xa ... ngày gãy súng !
Hai mươi năm ... cuộc đời treo đầu súng,
Bước quân hành ... trong giấc ngủ hậu phương,
Máu tuôn rơi trên khắp cả chiến trường,
Cho rộn rã học đường ... vui tiếng trẻ.
Anh hiện diện khắp tuyến đầu, lửa đạn ...
Đem xác thân ... làm bờ lũy biên cương,
Để người dân hạnh phúc chốn hậu phương,
Từ phố thị đến làng quê xa vắng.
Những đêm mưa, bão bùng nơi biên ải,
Tấm poncho không đủ ấm thân anh,
Nhưng đủ che hạnh phúc cho dân lành,
Đang yên ấm say nồng trong giấc ngủ.
Cái nón sắt ... ngát thơm ... mùi cơm sấy,
Chiếc bình đong ... giọt nước mát quê hương,
Áo chinh nhân dày lửa khói sa trường,
Đôi giày trận thân thương ... mềm sỏi đá.
Đường chiến binh ... bạn đời là tay súng,
Mảnh đất mẹ là manh chiếu qua đêm,
Trời quê cha là màn lụa nhung mềm,
Chiếc balô ... gối đầu ... thao thức ngủ.
Cỏ đọng sương ... mặt trời còn say ngủ,
Anh âm thầm đếm bước giữa rừng xanh,
Súng trên tay ... ôm giấc mộng quân hành,
Cho tuổi trẻ ... đường công danh rộng mở.
Đêm im lắng ... vầng trăng treo đỉnh núi,
Anh băng rừng, vượt suối ... giữ giang san,
Diệt cộng nô ... Anh cắm ngọn cờ vàng,
Trên đất mẹ ... bọn xâm lăng phải chết.
Quân lệnh nào ... Anh cơ hồ gục ngã ...
Một triệu quân tan rã ... mất quê hương,
Máu thôi rơi nơi chiến địa, sa trường ...
Nhưng máu đổ khắp nẻo đường đất nước !
Ôm mối hận ... vùi thân nơi ngục tối,
Mang căm hờn giữa xiềng xích cùm gông,
Ngày "Ba Mươi" ... Anh ghi khắc trong lòng,
Thề trả lại lũ cuồng ngông khát máu.
Anh tha hương mang hành trang "vong quốc",
Mối thù nhà, nợ nước ... trĩu tâm tư,
Vết thương xưa ... đau nhức đến bây chừ,
Thêm loét lở ... mỗi lần tháng tư đến !
Đời lênh đênh ... Tổ Quốc là bờ bến,
Lá cờ vàng là bóng dáng quê hương,
Là Hồn Thiêng Sông Núi Việt yêu thương,
Nuôi hoài bảo con đường về phục quốc.
Ngày tháng này ... ba lăm năm về trước,
Ngày đại tang của Tổ Quốc Việt Nam !
Mar 18, 2010
Hoàng Nhật Thơ
Dù vết thương không sẹo, rách thịt da,
Một vết thương ... máu đỏ thắm sơn hà,
Vết thương lòng ... xót xa ... ngày gãy súng !
Hai mươi năm ... cuộc đời treo đầu súng,
Bước quân hành ... trong giấc ngủ hậu phương,
Máu tuôn rơi trên khắp cả chiến trường,
Cho rộn rã học đường ... vui tiếng trẻ.
Anh hiện diện khắp tuyến đầu, lửa đạn ...
Đem xác thân ... làm bờ lũy biên cương,
Để người dân hạnh phúc chốn hậu phương,
Từ phố thị đến làng quê xa vắng.
Những đêm mưa, bão bùng nơi biên ải,
Tấm poncho không đủ ấm thân anh,
Nhưng đủ che hạnh phúc cho dân lành,
Đang yên ấm say nồng trong giấc ngủ.
Cái nón sắt ... ngát thơm ... mùi cơm sấy,
Chiếc bình đong ... giọt nước mát quê hương,
Áo chinh nhân dày lửa khói sa trường,
Đôi giày trận thân thương ... mềm sỏi đá.
Đường chiến binh ... bạn đời là tay súng,
Mảnh đất mẹ là manh chiếu qua đêm,
Trời quê cha là màn lụa nhung mềm,
Chiếc balô ... gối đầu ... thao thức ngủ.
Cỏ đọng sương ... mặt trời còn say ngủ,
Anh âm thầm đếm bước giữa rừng xanh,
Súng trên tay ... ôm giấc mộng quân hành,
Cho tuổi trẻ ... đường công danh rộng mở.
Đêm im lắng ... vầng trăng treo đỉnh núi,
Anh băng rừng, vượt suối ... giữ giang san,
Diệt cộng nô ... Anh cắm ngọn cờ vàng,
Trên đất mẹ ... bọn xâm lăng phải chết.
Quân lệnh nào ... Anh cơ hồ gục ngã ...
Một triệu quân tan rã ... mất quê hương,
Máu thôi rơi nơi chiến địa, sa trường ...
Nhưng máu đổ khắp nẻo đường đất nước !
Ôm mối hận ... vùi thân nơi ngục tối,
Mang căm hờn giữa xiềng xích cùm gông,
Ngày "Ba Mươi" ... Anh ghi khắc trong lòng,
Thề trả lại lũ cuồng ngông khát máu.
Anh tha hương mang hành trang "vong quốc",
Mối thù nhà, nợ nước ... trĩu tâm tư,
Vết thương xưa ... đau nhức đến bây chừ,
Thêm loét lở ... mỗi lần tháng tư đến !
Đời lênh đênh ... Tổ Quốc là bờ bến,
Lá cờ vàng là bóng dáng quê hương,
Là Hồn Thiêng Sông Núi Việt yêu thương,
Nuôi hoài bảo con đường về phục quốc.
Ngày tháng này ... ba lăm năm về trước,
Ngày đại tang của Tổ Quốc Việt Nam !
Mar 18, 2010
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment