Monday, August 08, 2016

Em Từ Đâu Đến...


Em Từ Đâu Đến....


Nụ cười rạng rỡ thẹn ngàn hoa
Điểm tô nhan sắc thêm mặn mà
Văn nhân ngơ ngẩn từ ngữ rối
Thi nhân lạc lối bút nghiên sa
Em từ đâu đến nơi hạ giới
Ánh nắng trần gian bỗng nhạt nhòa
Thế nhân nghiêng ngả ... đời dậy sóng
Em đến một chiều ... đắm hồn ta

Aug 08, 2016
Hoàng Nhật Thơ.




Thursday, August 04, 2016

Nỗi Buồn Lưu Lạc !



NỖI  BUỒN LƯU LẠC !
 
Có những lúc Em thấy mình lạc lỏng,
Giữa cuộc đời lưu dấu kiếp tha hương,
Mơ một ngày đất nước dứt tang thương,
Em trở lại quê nhà không Cộng Sản.
 
Em trở lai Việt-Nam, đời tươi sáng,
Không Đảng Hồ, không cờ Đỏ tung bay,
<Giải phóng> này máu nhuộm thắm từng ngày,
Máu dân Việt trải dài TrungNam, Bắc.
 
Có những lúc dường như trời sắp đặt
Số mệnh người không chọn được tương lai,
Quê-Hương mình đâu ai muốn xa bay,
Cho cách biệt ngàn trùng khơi dịu vợi.
 
Có những lúc như chờ trông, mong đợi,
Phép nhiệm mầu, tẩy xóa đảng Hồ gian,
Bao triệu người trong nước thoát lầm than,
Người hải ngoại trở về chung xây dựng.
 
Giữa đổ nát, bàn chân này chai cứng,
Giữa âm thầm ta đứng thẳng hiên ngang,
Vì Tự Do, Dân Chủ chẳng dễ dàng,
Phải giành lại trong tay phường bán nước.
 
Đường tương lai càng xa đàn.. ô thước,
Quạ bắt cầu, biền biệt cuối sông Tương,
Hoà bình ơi ! Mong đợi cỏi mù sương,
Hoạ mất nước nô lệ Tau` ô nhục.
 
Có những lúc nổi chờ mong cùng cực,
Ngày trở về hy vọng đã dần tan,
Bao triệu dân trong nước cũng chẳng màng,
Nhìn cờ Đỏ đẹp hơn cờ Vàng sọc  ?
 
Nên chẳng màng chung nổi đau dân tộc,
Nên chẳng màng ngày đại hoạ diệt vong,
Nên chẳng lo chất độc nhiểm biển sông,
Nô lệ giặc Tàu hơn ngàn năm nữa.
 
Có những lúc, muốn về như đã hứa,
Thăm Mẹ Cha yên nghỉ với Tổ Tiên,
Thăm mái nhà một thuở Bố sanh tiền,
Đã gầy dựng cùng bàn tay của Me.
 
Có những lúc bồi hồi rơi ngấn lệ,
Ngày trở về không hẹn được tương lai,
Bước tha hương mòn mõi dấu trang đài,
Đời viễn khách mang nổi buồn lưu lạc..
 


Aug 04, 2016
MMDT