Friday, November 30, 2012

Lạc Bước Dương Gian ...



Sen hồng, áo trắng ... dáng xinh xinh
Đôi mắt long lanh gợn sóng tình
Tóc huyền buông phủ đôi má ửng
Dịu dàng tha thướt nét đoan trinh
Bờ môi mộng thắm, răng ngà ngọc
Duyên dáng nụ cười sáng lung linh
Em là tiên nữ nơi Cung Quảng
Lạc bước dương gian tặng chữ "TÌNH".

Nov 17, 2012
Hoàng Nhật Thơ


Wednesday, November 28, 2012

Trần Truồng.



Trần Truồng đại náo Bolsa
Treo cờ máu háng, thờ ma già Hồ
Thằng này thuộc loại bưng bô
Cho cái đảng cướp côn đồ hại dân
Trần Truồng nên bệnh tâm thần
Âm dương không hợp ... bần thần óc o
Nên nó tin đảng trâu bò
Về quê lội nước mò sò, nuôi tôm
Ai ngờ bị đảng nó chôm
Cửa nhà mất hết, râu tôm chẳng còn
Trường ra hải ngoại nỉ non
Lập quỹ cứu giúp cho con lần này
Con thề là kể từ đây
Con đã sáng mắt, đầu này hết ngu (?)
Sáng mắt ...
Hết ngu ...
Thiệt không ...?
Chờ xem ...

Nov 16, 2012
Hoàng Nhật Thơ



Từ Em Nhẹ Bước ...



Thân em vóc dáng ngọc ngà
Cao xanh khéo tạo một tòa thiên nhiên
Văn nhân ngơ ngẩn bút nghiên
Lời thơ thi sĩ ngả nghiêng lạc vần
Chim trời rũ cánh bâng khuâng
Tao nhân thơ thẩn lâng lâng ngõ hồn
Mây về tím ngát hoàng hôn
Lữ khách lạc bước mảnh hồn chơi vơi
Từ em nhẹ bước trần đời
Thế nhân nghiêng ngả ... đất trời ngả nghiêng.

Nov 16, 2012
Hoàng Nhật Thơ


Đảng mời thế giới ...



Đảng mời thế giới đến thăm
Việt Nam gái đẹp bán dâm ... đảng thầu
Đảng này là đảng đầu lâu
Là khỉ đít đỏ sống lâu thành người
Lột trần truồng gái ... đảng cười
Xuất khẩu "tình dục" cho người mua vui
"Đỉnh cao trí tuệ" chồn lùi
Nên đưa đất nước thụt lùi ngàn năm
Người dân ... cuộc sống tối tăm
Miếng ăn không có ... đêm nằm co ro
Hỡi ơi ! cái đảng trâu, bò
Toàn bằng tiến sĩ thật to nhưng mù
Bởi đảng đội bao cao su
Thằng nào, thằng nấy mặt ngu tẽn tò
Mặt dày hơn cả cái mo
Bán nước, tham nhũng, nhà to, sang giàu
Mặc cho dân chúng khổ đau
Mặc cho đất nước nhuộm màu tóc tang
Đảng là một lũ con hoang
Của thằng già dịch ác, gian họ Hồ
Sự nghiệp của nó ... bưng bô
Tiến nhanh dâng giặc cơ đồ tiền nhân
Nước sắp mất ... Hỡi toàn dân
Vùng lên diệt đảng vô thần cộng nô
Chung tay lấy lại cơ đồ
Rồi đốt cái xác chết khô Ba Đình
Để đời thấy ánh bình minh
Mỉm cười trọn nghĩa, trọn tình quê hương
Khúc ca vang khắp bốn phương
"TỰ DO-HẠNH PHÚC-PHÚ CƯỜNG" VIỆT NAM.

Nov 16, 2012
Hoàng Nhật Thơ




Sunday, November 25, 2012

Xót Xa Ngày Tháng Cũ !



Tôi là lính trong thời ly loạn ấy
Nắng, bụi đường, sương gió phủ đời trai
Đường chiến chinh lửa khói tháng năm dài
Ghìm tay súng miệt mài đi giữ nước.

Tháng Tư Đen ... tan hàng theo vận nước
Trên xứ người ... nặng trĩu gót lưu vong
Nhớ quê hương, bè bạn ... xót xa lòng
Ngày tháng cũ mờ trong dòng lệ nóng.

Nov 15, 2012
Hoàng Nhật Thơ 


Nét Đẹp Cô Gái Việt Nam



 

Mái tóc bồng bềnh như áng mây
Nhẹ trôi lờ lững phủ vai đầy
Hương thơm làn tóc trong gió thoảng
Quyện phủ lòng người những ngất ngây.

Ánh mắt rạng ngời ... sáng tợ sao
Sóng mắt long lanh ửng má đào
Anh hùng, quân tử trong thiên hạ
Ngơ ngẩn đắm chìm ... sóng lao xao.

Nụ cười xao xuyến cả thế gian
Làm thẹn vầng trăng chốn Cung Hằng
Muôn hoa phai sắc buồn héo rũ
Nghiêng ngả lòng người, sắt cũng tan.

Thân thể, hình hài ... dáng thanh tao
Căng tràn sức sống như tuôn trào
Đường cong tuyệt mỹ như cháy bỏng
Lòng người khao khát ... mộng chiêm bao.

Nov 15, 2012
Hoàng Nhật Thơ




Người Xưa Ơi !



Người xưa ơi ! Xa rồi ngày tháng mộng
Thuở hẹn hò ghép nên chữ tình yêu
Giờ xa nhau nghe thương nhớ thật nhiều
Em còn nhớ bao chiều xưa kỷ niệm ...

Buồn hay vui ... cũng gọi là kỷ niệm
Của tháng ngày lửa khói ... đến với nhau
Ngày hôm nay hai đứa tóc bạc màu
Xin đừng để niềm đau ôm dĩ vãng ...

Nov 15, 2012
Hoàng Nhật Thơ




Saturday, November 24, 2012

Ai Đem Thương Nhớ ...



Ánh nắng dần phai trên biển chiều
Lòng sầu man mác ... gió hiu hiu
Ai đem thương nhớ vào sóng biển
Để lòng tê tái nỗi cô liêu.

Nước trôi, sóng đẩy ... dĩ vãng xa
Còn đây một bóng dưới trăng ngà
Bao la mây nước ... trời hiu quạnh
Hồi tưởng thêm sầu chuyện đã qua !


Nov 14, 2012
Hoàng Nhật Thơ




Trăm Năm Sỏi Đá ...



Trăm năm sỏi đá đời nhau
Tình yêu bao giọt lệ đau tháng ngày
Chiều tàn lẻ cánh chim bay
Không gian lắng đọng ngàn mây giăng sầu
Nắng buồn hiu hắt phai màu
Từng con sóng nhỏ bạc đầu trôi xa
Dĩ vãng ... khóe mắt nhạt nhòa
Khép mi nuốt lệ vừa sa đẫm hồn !

Nov 14, 2012
Hoàng Nhật Thơ

Một Vùng Ký Ức ...



Dĩ vãng xa rồi ... cố nhân ơi
Ngược dòng tiềm thức quãng đường đời
Thời gian lặng lẽ trôi xa mãi
Ngoảnh nhìn ... giọt lệ chợt buồn rơi
Đưa tay giở lại vần thơ cũ
Kỷ niệm hiện về ... thoáng chơi vơi
Những lúc muốn quên càng thêm nhớ
Một vùng ký ức ... nhớ ... người ơi !

Nov 14, 2012
Hoàng Nhật Thơ


Friday, November 23, 2012

Giấc Mơ ...



Đêm qua hồn lạc cõi mơ
Gặp người con gái tuổi thơ ngày nào
Môi son chúm chím má đào
Hương thơm mái tóc dạt dào hồn tôi
Dìu nhau trong nắng phai phôi
Chiều dần buông xuống, mây trôi cuối trời
Bềnh bồng hồn bỗng chơi vơi
Đôi môi quyện lấy nửa đời của nhau
Chiều thu vạt nắng ngả màu
Em khẽ quay gót ... nát nhàu hồn tôi
Giấc mơ đẹp nhẹ phai phôi
Chợt bừng tỉnh giấc, trong tôi ... tiếc hoài !

Nov 14, 2012
Hoàng Nhật Thơ

Cảm Ơn Cô Gái Việt Nam Ơi.



Cảm ơn cô gái Việt Nam ơi
Cô đem ánh sáng đến cho đời
Thiếu cô ... Trời buồn không có nắng
Những giọt nắng hồng ấm muôn nơi.

Cảm ơn cô gái Việt mến yêu
Cô đem nhan sắc, nét mỹ miều
Thắp lên ánh sáng nơi cung quảng
Để thế gian này bớt cô liêu.

Cảm ơn cô gái Việt mến thương
Cô mang nhan sắc khắp nẻo đường
Điểm tô hoa thắm muôn màu sắc
Thơm ngát trần đời vạn mùi hương.

Cảm ơn cô gái Việt Nam ơi
Cô nhẹ gót son trên cõi đời
Thướt tha dáng ngọc tà áo trắng
Nhân thế rạng ngời ... cô gái ơi.

Cảm ơn tạo hóa ... Tạo hóa ơi
Đã ban tuyệt tác cho trần đời
Một tòa ngọc nữ thiên nhiên ấy
Tác phẩm tuyệt vời ... Tạo hóa ơi.

Nov 14, 2012
Hoàng Nhật Thơ

Dáng Ngọc.




Saturday, November 03, 2012

Bạn ơi !


Bất Khuất 8 B+C/72/SVSQTBTĐ Hội ngộ

Bạn ơi nâng chén rượu nồng
Uống ngày tháng cũ ... từng dòng lệ rơi
Tuổi xanh hiến trọn cho đời
Giày saut giẫm nát khắp trời quê hương
Ba-lô trĩu nặng tình thương
Hành trang "Bảo Quốc" đoạn đường chiến binh
Đôi vai nặng gánh ân tình
Đường xa vui bước đăng trình gió sương
Đời trai khói lửa sa trường
Poncho che chắn hậu phương an lành
Đêm nằm giữa chốn rừng xanh
Ngày thì đếm bước quân hành nắng mưa
Những chiều vạt nắng lưa thưa
Dừng quân tạm nghỉ ... đong đưa nỗi sầu
Bao năm chinh chiến dãi dầu
Bạn bè gục ngã ... mái đầu còn xanh
Thằng buồn lỡ bước quân hành
Chống đôi nạng gỗ trở thành phế binh
Tháng Tư tàn cuộc chiến chinh
Quê hương tang trắng, điêu linh, hoang tàn
Bao thằng rời bỏ giang san
Thằng thì tuẫn tiết hận mang trong lòng
Bao thằng nước mắt lưng tròng
Rút chốt lựu đạn ... xoay vòng ... nát tan
Ôi ngày "gãy súng" tan hàng
Tàn y vứt bỏ ... ngỡ ngàng lệ rơi
"Một tháng học tập" rã rời
Tháng chồng chất tháng ... tàn đời chung thân
Đêm nằm ngục tối cùm chân
Ngày bị tra tấn ... xác thân héo gầy
Miếng khoai đẫm lệ chua cay
Nuốt cho còn thở để cày thay trâu
Bao năm bạc trắng mái đầu
Nhà tan ... Nước mất ... nỗi sầu nào vơi
Đêm nằm nuốt lệ nghẹn lời
Lao tù, tra tấn ... cuộc đời nát tan
Một ngày mất mảnh giang san
Trọn đời mất cả thiên đàng tự do
Bao năm chẳng biết ấm no
Ngàn đêm chỉ biết co ro qua ngày
Bao năm tù ngục đắng cay
Thời gian ... một thoáng mây bay qua rồi
Giờ đây viễn xứ nổi trôi
Mắt mờ, tóc bạc, da mồi, răng long
Chung nhau giọt rượu cay nồng
Nhắc ngày tháng cũ mà lòng quặn đau
Bạn ơi nâng cạn chén sầu
Vui buồn hội ngộ mái đầu tuyết sương
Ôn ngày tháng cũ quân trường
Kể nhau lửa khói quê hương một thời
Thằng còn, thằng mất ... buồn ơi
Thằng đang lê lết cuộc đời phế binh
Từ ngày tàn cuộc chiến chinh
Một đôi nạng gỗ sống ... tình tha nhân
Thằng thì mất cả đôi chân
Đôi mông lở ... lết xa gần khắp nơi
Nhắc thêm ... buồn quá bạn ơi
Nâng ly, cạn chén quên đời sầu đau
Hôm nay hội ngộ bên nhau
Sống ngày tháng cũ ... mai sau biết còn ...!

Oct 22, 2012
Hoàng Nhật Thơ


Người Thương Binh VNCH !


Bao năm khói lửa viết sử xanh
Hiểm nguy trên mỗi bước quân hành
An dân, bảo quốc vui đời lính
Xá gì phận số thoáng mong manh.

Một ngày nghiệt ngã rời tay súng
Thân thể in hằn những vết thương
Buốt đau từ giã chốn sa trường
Ôm dĩ vãng nhớ thương đời lính.


Tháng Tư Đen ... Miền Nam sụp đổ
Lũ khỉ rừng hí hửng lên ngôi
Người thương binh thoi thóp nổi trôi
Lề cõi sống ... bờ môi mặn đắng.


Mò mẫm bóng đêm hơn nửa đời
Nước mất ... nhà tan ... thân tả tơi
Từ ngày Quốc Hận năm xưa ấy
Bóng tối phủ đời khắp muôn nơi
Hai tay là mắt tìm sự sống
Thân phận phế binh ... cuộc đổi đời
Đôi mắt không còn hơn nửa kiếp
Sao dòng lệ buồn vẫn tuôn rơi.


Thoi thóp lết lê hơn nửa đời
Từ ngày Quốc Hận ... xót xa ơi
Đôi chân gởi lại vùng hỏa tuyến
Một mảnh mo cau lết muôn nơi
Quê hương vạn nẻo ... không chân bước
Nửa đời đói khát nuốt lệ rơi
Còn đâu ngày tháng đôi chân cứng
Một kiếp tang thương cuộc đổi đời.


Đôi tay đã mất hơn nửa đời
Chung quanh vạn vật ... đành buông lơi
Một kiếp phế nhân ... lề cõi sống
Dòng đời bể khổ ... tay nào bơi
Một chiếc xe lăn ... tay nào đẩy
Tay nào lau giọt lệ buồn rơi
Không tay chống đỡ đời nghiệt ngã
Từ ngày vong quốc ... xót xa ơi.


Đôi mắt, tứ chi đã mất rồi
Thân tàn lăn lốc tháng ngày trôi
Dòng đời nghiêng ngả ... không chân đứng
Tay nào lau lệ mặn bờ môi
Đôi mắt năm xưa thời trai trẻ
Gởi lại chiến trường thuở xa xôi
Một thời chinh chiến đời ngang dọc
Giờ nằm bất động  ... tháng ngày trôi.


Đổi đời ... đời đổi sống lang thang
Thằng mù ... góc phố ngồi bán nhang
Trong hố mắt sâu vùi dĩ vãng
Mà sao dòng lệ mãi tuôn tràn.

Thằng cụt hai chân ngồi vá xe
Dẫu đông giá buốt hay nắng hè
Một tấm thân gầy ... ngày mưa nắng
Đêm nằm thao thức ... muỗi vo ve.

Thằng cụt hai tay ... bước lang thang
Ngực đeo vé số bán xóm làng
Tứ cố vô thân đời một bóng
Từ ngày Tổ Quốc quấn khăn tang.

Mảnh đời bất hạnh đi về đâu ...
Dĩ vãng sau lưng ... dĩ vãng sầu
Tương lai trước mặt là bóng tối
Nửa cuối cuộc đời là hố sâu.

Ba bảy năm trôi ... bạc mái đầu
Hố mắt không tròng càng trũng sâu
Quê hương tang tóc không ánh sáng
Không mắt hay còn ... khác gì đâu !

Ba mươi bảy năm ... hơn nửa đời
Bụi đường, gió cát ... gượng tàn hơi
Lết lê ôm mối thù vong quốc
Cắn răng nuốt lệ ... máu tuôn rơi !!!

Oct 29, 2012
Hoàng Nhật Thơ