Sunday, April 14, 2013

Nỗi Lòng Người Thương Binh !



Hơn nửa kiếp, từng đêm dài trăn trở
Trong màn đêm, giọt lệ lén buồn rơi
Nuốt hờn căm, uất nghẹn hơn nửa đời
Manh áo vá tả tơi thân rách nát.

Mười năm trời, bao lần bươi đống rác *
Sống cầm hơi ... khoai hẩm, hạt bo-bo
Ngủ bụi bờ, thân buốt giá co ro
Phổi khô cạn ... từng cơn ho chợt đến.

Trong "biển máu" tang thương không bờ bến
Từ một ngày "Quốc Hận" Tháng Tư xưa
Ký ức buồn theo ngày tháng đong đưa
Nhớ ngày cũ nắng mưa thời binh lửa.

Cơm gạo sấy, lương khô ngày hai bữa
Nước sông hồ đỡ khát lúc dừng quân
Mảnh đất mẹ chai dày gót đôi chân
Đêm vọng gác Tống Lê Chân lộng gió.

Đời lính chiến, thân rày đây, mai đó
Đường chiến binh sương gió phủ đời trai
Gót chinh nhân xuôi ngược tháng năm dài
Gánh giang san quằn trên vai nặng trĩu.

Hai mươi năm đường chiến binh nào thiếu ...
Bước quân hành của hằng triệu thanh niên
Hiến tuổi xuân, xương máu khắp mọi miền
Trên đất mẹ ưu phiền loang lổ ... đạn.

Đường chiến binh bao lần đi tiễn bạn ...
Nhận huy chương trong tư thế nằm nghiêm
Khoác áo quan, nó lặng lẽ im lìm
Lon "đặc cách" buồn kèm thêm chữ "Cố".

Thương quê mẹ chiến chinh sầu vạn cổ
Trong hoang tàn máu đổ dựng cờ bay
Trận Cổ Thành, bao thằng mất chân, tay
Thằng lê lết ngày nay bán vé số ...

Tháng Tư Đen đất trời như sụp đổ
Lệnh tan hàng uất nghẹn súng rời tay
Đời lết lê thoi thóp sống qua ngày
Tính đến nay đã ba mươi năm lẻ.

Nhìn quê hương nát tan ... buồn lặng lẽ
Người chen người nối tiếp chuỗi tang thương
Dưới đỉnh cao của một lũ bạo cường
Bà cõng cháu khắp đường ... bán vé số.

Dù nắng cháy, mưa dầm hay bão tố
Góc chợ chiều lặng lẽ bóng đơn côi
Nhớ ngày xa ... lửa chinh chiến tan rồi
Sao hôm nay tim tôi còn rỉ máu.

Trên đất mẹ ... đã một thời đổ máu
Mà giờ đây lê lết để nuôi thân
Thằng góc đường bán bắp ... mất đôi chân
Thằng một mắt lưng trần bán chuối nướng.

Thằng đui mắt ru đời thân bại tướng
Lệ ngập lòng uất nghẹn ... nghẹn lời ca
Đời nắng mưa hơn nửa kiếp không nhà
Nay hè phố, mai bến phà, góc chợ.

Quê mẹ ơi ! Con còn mang món "Nợ"
Nợ quê hương, dân tộc giống Tiên Long
Nợ tiền nhân ... con để mất Non Sông
Thân vong quốc đau lòng buồn nghẹn tiếng

Tuổi thanh xuân lao mình vào cuộc chiến
Xa học đường, xa tất cả người thân
Súng trên tay "Bảo Quốc" với "An Dân"
Vui ngày tháng xa dần thời niên thiếu.

Mảnh đất mẹ giờ đây là manh chiếu
Ru mảnh đời bất hạnh khắp đó đây
Gượng lết lê tơi tả nuốt đắng cay
Chờ ngày mai Cờ Vàng bay "Phục Quốc".

Tháng Tư Đen, ngày Ba Mươi ... vong quốc
Hơn nửa đời uất nghẹn mãi trào dâng
Vết thương lòng ... trăn trở nhức cả thân
Ngày tháng cũ nhòa dần chìm giấc ngủ !


Mùa Quốc Hận lần thứ 38
Hoàng Nhật Thơ

*10 năm bao cấp (1975-1985)



No comments:

Post a Comment