Saturday, October 05, 2013

Khẽ Gọi Là ....



Quay lưng nghẹn trả cho đời
Bao ân tình nghĩa một thời đã qua
Sầu dâng mi mắt nhạt nhòa
Kết thành giọt lệ nhẹ sa vào hồn
Chiều buông sắc tím hoàng hôn
Mây trời lãng đãng ... nửa hồn thương đau
Cuối trời nắng đã nhạt màu
Người ơi ! nếu nhớ đến nhau ... đừng buồn
Tình là những giọt lệ tuôn
Rơi vào bể khổ ... cội nguồn thương đau
Đường trần nếu gặp lại nhau
Chuyện xưa ... đừng nhắc nát nhàu tim nhau
Thời gian lờ lững qua mau
Dĩ vãng nào cũng phai màu người ơi
Anh về khép kín cuộc đời
Làm thơ gói trọn những lời trong tim
Một thời để nhớ ... sao tìm
Tình xưa như cánh chim bay xa rồi
Còn chăng là lệ mặn môi
Nhớ thương ... lặng lẽ tuôn trôi tháng ngày
Những ngày vui thoáng xa bay
Người đi ... kẻ ở mắt cay mi nhòa
Thì thôi quên chuyện  đã qua
Nhớ nhau xin khẽ gọi là cố nhân !

Oct 05, 2013
Hoàng Nhật Thơ

No comments:

Post a Comment