Wednesday, December 04, 2013

Đêm Đông


Tuyết rơi phủ đôi góc hồn viễn xứ
Đốt lửa tình xua băng giá đêm đông
Môi quyện môi sưởi ấm tận đáy lòng
Ngát hạnh phúc trong vòng tay thương mến.

Đã mấy mùa đông đi rồi lại đến
Nhẫm tính thầm hơn nửa kiếp tha hương
Cuộc tình xưa đã gãy gánh giữa đường
Duyên nợ lỡ … thôi đường ai nấy bước.

Chuyện ngày sau … có ai mà biết trước
Quãng đường đời sẽ rẽ bước về đâu
Ai kề vai soi bóng lúc bạc đầu
Buồn vớt mảnh trăng sầu rơi đáy nước.

Ta nợ nhau phải chăng từ kiếp trước
Lỡ kiếp này lạc mấr nửa đời nhau
Đến hôm nay gặp lại tóc bạc màu
Đêm đông lạnh … tuyết phủ sầu đôi đứa !

Dec 04, 2013

Hoàng Nhật Thơ

No comments:

Post a Comment