Người thương binh Lê đời trên nạng gỗ
Kể từ ngày vong quốc hận thương đau
Khói bụi đường phủ mái tóc...bạc màu
Mảnh tàn y phai màu vì sương gió
Lê mảnh đời khắp nẻo đường đây đó
Miếng cơm thừa đôi lúc có lúc không
Nuốt không trôi dù nước mắt ngập lòng
Đời Long đong lúc bến phà góc chợ
Mất quê hương...đời anh mang nặng nợ
Nợ non sông...mang tội với tiền nhân
Giờ lết Lê thoi thóp bám dương trần
Nợ...sao trả...tấm thân chừ hoang phế
Đời hoàng hôn...đếm từng ngày bóng xế
Nhìn quê hương...hận giặc phá nát tan
Mong mai đây thấy lại lá cờ vàng
Bay hùng vĩ trên quê hương ngạo nghễ.
March 15, 2017
Hoàng Nhật Thơ
Miếng cơm thừa đôi lúc có lúc không
Nuốt không trôi dù nước mắt ngập lòng
Đời Long đong lúc bến phà góc chợ
Mất quê hương...đời anh mang nặng nợ
Nợ non sông...mang tội với tiền nhân
Giờ lết Lê thoi thóp bám dương trần
Nợ...sao trả...tấm thân chừ hoang phế
Đời hoàng hôn...đếm từng ngày bóng xế
Nhìn quê hương...hận giặc phá nát tan
Mong mai đây thấy lại lá cờ vàng
Bay hùng vĩ trên quê hương ngạo nghễ.
March 15, 2017
Hoàng Nhật Thơ
No comments:
Post a Comment