Sunday, July 31, 2011

Một Thời Đã Xa ...




Thời gian trôi ... tuổi đời thêm chồng chất,
Ngoảnh lại nhìn mái tóc đã điểm sương,
Kiếp nhân sinh đang bước đến cưối đường,
Mà cố quốc vẫn dặm trường cách trở.

Moi ký ức tìm lại dòng dĩ vãng,
Thuở nô đùa thơ ấu tháng ngày xưa,
Những buổi trưa trốn nắng dưới bóng dừa,
Để mơ tưởng vu vơ nào ai biết ...

Rồi những tháng năm dài bên sách vở,
Tuổi thư sinh áo trắng mộng tương lai,
Chợt tình vương mái tóc xỏa bờ vai,
Để lòng biết yêu ai từ dạo ấy.

Xếp bút nghiên ... chuyện tình riêng gác lại,
Biệt Kinh Kỳ ... cầm súng giữ quê hương,
Máu, mồ hôi tuôn đổ khắp chiến trường,
Bỗng một hôm ... Ôi bàng hoàng buông súng.

Gạt nước mắt giã từ người thương mến,
Bước vào tù cứ ngỡ một tháng thôi,
Ai ngờ đâu bao năm đã dần trôi,
Ngày trở lại ... Ôi tìm trong giấc mộng.

Ôi Độc Lập ... thân biệt giam ngục tối,
Đời Tự Do mang xiềng xích cùm gông,
Hạnh Phúc sao mà tan nát cõi lòng,
Giải Phóng hỡi ... Dân cạn giòng huyết lệ.

Ngày rời trại ... tấm thân tàn lê lết,
Đường về Nam xa thăm thẳm mù khơi,
Tôi bước đi dù nắng hay mưa rơi,
Chân rách nát ... bao lần tôi gục ngã.

Còn gì nữa ... cuộc đời tôi mất cả,
Mất Tự Do khi vừa mất Quê Hương,
Mất người thương ... mất đồng đội, chiến trường,
Mất tất cả quyền làm người để sống.

Ngày từ giã quê nhà đi biệt xứ,
Lệ muốn rơi nhưng còn giọt nào đâu,
Bao nhiêu năm tang tóc bạc mái đầu,
Quê Mẹ hỡi ... gởi lời chào vĩnh biệt !

Oct 31, 2005
Hoàng Nhật Thơ


No comments:

Post a Comment