Wednesday, July 27, 2011

Nỗi Sầu Này ... Chẳng Lẽ ...!




Gió cuối Đông nhẹ buốt lòng viễn xứ,
Bao năm trường ... thức, ngủ ... rối thời gian,
Từ thuở xưa gãy súng ... bước tan hàng,
Đời đảo lộn ... thức, ngủ ... nào hay biết !

Đêm từng đêm ... hồn thức trong giấc ngủ,
Trái tim nồng rỉ máu ... dưỡng xác khô,
Ta sống nơi địa ngục hay hoang mồ ...
Từ ngày lỡ ngu khờ đi "học tập" ...!

Rời địa ngục ... bước vào thiên đàng đỏ,
Đường thênh thang ... Dân tang tóc lang thang,
Xiềng xích giăng ... mọi lối ngõ thiên đàng,
Từng tấc đất thiên đàng là máu lệ !

Xa quê hương ... mang hành trang "vong quốc",
Nửa cuộc đời ... lạc xứ ... bước thương đau,
Mỗi phút giây ... thêm sợi tóc bạc màu,
Ngày sau cuối ... nỗi sầu này ... chẳng lẽ ...........?

Mar 10, 2010
Hoàng Nhật Thơ
                                         

No comments:

Post a Comment