Thursday, December 20, 2012

Em Bơ Vơ !




Em bơ vơ trong thiên đường cộng sản
Kể từ ngày tang tóc của năm xưa
Pháo đạn thù bắn xối xả như mưa
Cha Mẹ chết trên con đường di tản.

Nói sao hết dã man của cộng sản
Bao dân lành vô tội phải chết oan
Người gục ngã ... Kẻ rên xiết ... kinh hoàng
Kẻ hốt hoảng tìm người thân thất lạc.

Em kinh sợ trên con đường đầy xác
Anh ôm cha ... Em ôm mẹ .. xót xa
Máu đỏ loang vương ánh mắt nhạt nhòa
Đường "giải phóng" chỉ toàn là tang tóc.

Nước mắt khô trong nghẹn ngào tiếng khóc
Theo đoàn nguời ... bỏ lại xác mẹ cha
Thân mồ côi lạc lõng không mái nhà
Không người thân ... lê la đời thơ dại.

Đêm vỉa hè bơ vơ ... mưa ... tê tái
Hai anh em đói lạnh ngủ ôm nhau
Dòng lệ buồn tuôn chảy phủ thương đau
Ôi tương lai là một màu đen tối.

Anh lạnh căm bước dài những đêm tối
Bưng từng tô hủ tiếu gõ gần, xa
Nuôi em gái tựa góc phố ... lệ nhòa
Đời thiếu vắng mẹ cha ... lang thang sống. 

Giờ em đâu giữa dòng đời thống khổ
Trong thiên đàng cộng sản đói co ro
Đời lầm than ... sống tệ hơn trâu bò
Sáng nhịn đói, chiều chẳng no, tối đói.

Trong thiên đàng ... người dân thở ra khói
Sống kiếp người bóng tối phủ tương lai
Nhai mìếng ăn mà nước mắt tuôn dài
Nuốt dòng lệ hận hoài ngày "giải phóng".

Lũ Việt Cộng uống máu dân để sống
Chúng mị dân bằng "Chính Phủ" của dân
Chúng cai trị bằng bộ óc ngu đần
Nên dân mãi cơ bần uống nước mắt.

Đảng "đỉnh cao" nên quê hương tan nát
Đảng "trí tuệ" nên tàn ác hại dân
Đảng "quang vinh" nên quỳ gối hiến dâng
Cả Sơn Hà cho giặc Tàu Hán quốc..  

Dec 15, 2012
Hoàng Nhật Thơ


No comments:

Post a Comment