Wednesday, December 19, 2012

Người Mẹ Bán Củi.



Thiên đường cộng sản là đây
Mẹ già tần tảo thân gầy nắng mưa
Da bọc xương, tóc bạc thưa
Mẹ nhặt củi bán, đong đưa mắt buồn
Nửa đời nước mắt mãi tuôn
Kể từ một Tháng Tư buồn tóc tang
Chồng mẹ ... giặc giết đầu làng
Con mẹ vùi xác rừng hoang lao tù 
Một chiều lá đổ cuối thu
Đời mẹ ... một đám mây mù phủ che
Nhà mất ... Mẹ ngủ vỉa hè
Khi thì góc chợ, bến xe, bến phà
Nửa đời mắt mẹ lệ nhòa
Nhà tan, Nước mất ... xót xa nát lòng
Thân gầy sớm tối long đong
Nhặt từng khúc củi, đếm dòng lệ rơi
Mẹ nhặt củi bán cho đời
Dòng đời máu lệ ... đổi đời tang thương
Mẹ để tang cho quê hương
Hương lòng cho những người thương trong đời
Dù thân kiệt sức rã rời
Mẹ vẫn nhặt củi chờ thời ngày mai
Đốt củi thắp lửa tương lai
Thiêu hủy chủ nghĩa độc tài bất nhân
Xóa tan cái đảng vô thần
Lũ đảng hèn với giặc, ác với dân
Lũ đảng phản quốc, giết dân
Cúi đầu đem nước quỳ dâng cho Tàu
"Bốn Tốt" dân Việt khổ đau
"Mười sáu chữ vàng" nhuộm màu tóc tang
"Hữu Nghị" dâng Ải Nam Quan
Quê Cha, Biển Mẹ ... Giang San không còn
Còn trời, còn nước, còn non
Diệt lũ Việt Cộng thì còn Việt Nam.

Dec 14, 2012
Hoàng Nhật Thơ
  

No comments:

Post a Comment