Sunday, July 24, 2011

Bụi Thời Gian ...!



                       Ta bước đi ... nắng nghiêng đời ngã bóng,
Thân bụi trần thoáng mỏng lớp thời gian,
Tóc điểm sương ... rơi ngày tháng phai tàn,
Trí lạc lõng ngỡ ngàng vơi tiềm thức !

Gót quân hành … bùn lầy vương ký ức,
Tháng Tư buồn … ngã ngựa … té thương đau,
Một vết thương không sẹo … đẫm máu đào,
Gãy tay súng … rách chiến bào … vong quốc !

Lao tù máu … vùi chôn trang tuấn kiệt,
Gông cùm nào … xiềng xích chữ Tự Do,
Dân giàu sang ... cày cấy thế trâu bò,
Thiên đàng đỏ … một con đò đưa xác !

Gói hành trang tha hương … lòng tan nát,
Ta còn gì để mất nữa hôm nay,
Ngoài bản thân lê lết … bước lưu đày,
Ôi chí cả … rơi gót giày chinh chiến !

Đời lạc bước ... gót chân vương đất khách,
Lạ ngôn từ ... ngọng nghịu ngập ngừng buông,
Nhìn chung quanh ... bỡ ngỡ giữa mắt buồn,
Thân cô lữ ... xa cội nguồn ... cố quốc !

Ta lắng yên ... nghiêng đời ... vừa phai nắng,
Miên man buồn ... vương vấn lệch đôi vai,
Dĩ vãng xa ... thực tại ... đau hình hài,
Nhẹ khép mắt ... lệ dài loang ký ức !


May.11.2009 
Hoàng Nhật Thơ
                                   

No comments:

Post a Comment