Saturday, July 23, 2011

Người Bạn Cũ ... Chiến Trường Xưa ...





Ngày trở lại ... buồn thăm ... thằng bạn cũ,
Một chiều thu lá úa ... lững lờ mây,
Vạt nắng phai trên ngày tháng hao gầy,
Bao kỷ niệm vơi đầy ... đau ... tiềm thức ...

Gió hiu hiu ... man mác lòng ... đau nhức,
Ngôi mộ buồn ... Mày nằm đó lặng yên,
Ba lăm năm ... bước xa cõi ưu phiền,
"Nguyễn Quốc Việt" ... đi về miền miên viễn !

Bia mộ đá ... mờ ... tháng ngày ... đưa tiễn,
Mày hy sinh ... tuổi vừa chớm đôi mươi,
Áo chinh nhân ... giày trận ... hai tuổi đời,
Gãy tay súng ... chưa kịp lời từ giã !

Chút men cay ... rót vào lòng ... tơi tả,
Tao mời mày ... chén "Nước mắt quê hương",
Uống với tao ... nỗi chua xót ... đoạn trường,
Cùng ôn lại ... quãng đường chinh chiến cũ ...

Ngày xa xưa ... chiều mưa ... đơn vị mới,
Tao và mày ... nơi quán nhỏ quen nhau,
Cạn men cay ... nâng chén ... cụng ... nỗi sầu,
Sầu ... chinh chiến quặn đau lòng đất mẹ !

Tháng ngày trôi ... Quê Hương dày lửa khói,
Rừng U Minh ... bùn lầy ngập giày saut,
Những đêm mưa ... Tao, mày ... vượt sông hồ,
Mang hoài bảo ... giữ cơ đồ nước Việt.

Hè Bảy Tư ... vành khăn tang buồn bã,
Trận chiến nào ... xác ta, địch ... ngỗn ngang,
Bao bạn bè ngã xuống ... dưới Cờ Vàng,
Giòng máu đổ ... cho Giang San hoa gấm !

Rời U Minh ... tháng ngày không thấy nắng,
Xa muỗi  rừng ... đĩa lội như bánh canh,
Mày và tao ... tiếp tục bước quân hành,
Ghìm tay súng ... ngay lằn ranh ... biên giới.

Đây Hà Tiên ... hàng dừa xanh nghiêng ngả,
Thạch Động buồn ... bao năm ... đứng chơ vơ,
Như chinh phụ ... dõi mắt ... đứng ... đợi chờ,
Bóng chinh phu ... mịt mờ ... nơi biên ải.

Xa Hà Tiên ... tiếp bước đời sương gió,
Luyến lưu nào ... trang nhật ký ... vội ghi,
Tháng ngày qua ... nơi nắng cháy biên thùy,
Xin nhớ mãi ... những gì là ... kỷ niệm.

Đến Kiên Lương ... buồn nhớ ... Hè Đỏ Lửa,
Cảnh hoang tàn ... hai năm trước ... tại đây,
Tuổi thư sinh ... một lần đến nơi này,
Sau trận chiến ... góp bàn tay nhân ái.

Cuối Bảy Tư  ... trận chiến nào nghiệt ngã ...
Mày hy sinh ... rũ áo ... bỏ cuộc chơi,
Mày ra đi ... sao chẳng nói một lời,
Dù hai chữ phút cuối đời ... "Vĩnh Biệt" ...!

Quốc Việt ơi ... phải chăng là tiền định,
Tên của mày ... Tên nước Việt yêu thương,
Mày vào đời ... khi lửa cháy quê hương,
Rồi gục ngã ... chiến trường còn dang dở ...!

Quốc Việt ơi ... đã ba mươi năm lẻ,
Mày ngủ vùi trên đất mẹ tang thương,
Tao nửa đời ... tủi nhục sống tha hương,
Kể từ khi chiến trường ... tay bị trói ...!

Chiều dần rơi ... ánh nắng vàng le lói,
Rượu cạn bầu ... tâm sự vẫn chưa vơi,
Muốn nói thêm ... giòng lệ nóng ... nghẹn lời ...
Mày im tiếng ... Tao rã rời ... hoang phế !

Hoàng hôn buông ... Mày không buồn lên tiếng,
Nén nhang này ... hớp rượu cuối chia tay,
Hẹn mai đây ... Tao trở lại thăm mày,
Dựng Cờ Vàng ... Tao với mày ... say tiếp./.

***Nén hương lòng tưởng niệm & thương tiếc :
Nguyễn Quốc Việt cùng tất cả bạn bè, đồng đội ...
đã nằm xuống tại chiến trường U Minh trong
mùa Hè 1974 và chiến trường Kiên Lương cuối năm 1974 !

AUGUST.16.2009
 Hoàng Nhật Thơ


No comments:

Post a Comment