Monday, July 25, 2011

Sầu Lơ Lửng ...




Ta đếm thời gian ... trĩu giọt sầu,
Nỗi buồn man mác ... đến ... từ đâu ...
Sao nghe trống vắng ... chùn ... sâu thẳm,
Tận đáy cô đơn ... mắt nhạt mầu !

Ta gởi hồn vào chốn hư không,
Mặc đau thể xác ... nát cõi lòng,
Trái tim ... nhịp đập ... thời gian chết,
Tiềm thức mơ hồ ... rối ... mênh mông !

Ta ngụp lặn sầu ... giữa cõi mơ,
Chân trần lạc lõng ... ảo ... bến bờ,
Bàn tay bám víu ... mờ ... hoang tưởng,
Để mảnh tim buồn ... vỡ vần thơ !

Thời gian tàn nhẫn ... đọng ... đơn côi,
Nhớ ... Quên ... Ký ức ... loãng ... phai rồi,
Niềm vui khoảnh khắc ... Buồn muôn thuở,  
Để sầu lơ lửng ... lững lờ ... trôi ...!

July 27, 2009
Hoàng Nhật Thơ
                                           

No comments:

Post a Comment