Sunday, July 24, 2011

Dĩ Vãng ...!





                         Một người ngồi ... hoàng hôn buồn rơi nhẹ,
Trên cuộc đời dần xa khoảng trời mây,
Dĩ vãng qua ... mờ bụi phủ giăng đầy,
Ngày tháng cũ hao gầy ... phai giọt nắng ...

Biển lặng yên ... không gian buồn im lắng,
Khép mắt tìm khoảng vắng giữa đơn côi,
Một tình yêu câm nín ... tiếc nuối ... trôi,
Thời gian đọng bờ môi sầu héo rũ !

Chiếc lá rơi ... lững lờ ... đường lối cũ,
Hàng cây buồn ... rong rêu phủ thời gian,
Thoáng nghiêng vai ... ngoảnh ... ngày tháng phai tàn,
Đời ngã bóng ... chân hoang sầu nặng bước !

Hạt mưa sa ... vương hững hờ khóe mắt,
Buốt đau nào quặn thắt ... mảnh hồn rơi,
Nhẹ đưa tay vuốt mặt ... hạt mưa trời,
Hay bôi xóa giọt lệ đời ... dĩ vãng ...!


May 29, 2009
Hoàng Nhật Thơ


                             

No comments:

Post a Comment