Sunday, July 24, 2011

Kiếp Nhân Sinh.



Hoàng hôn buông phủ thế gian,
Người đi ... kẻ đến ... ngỡ ngàng bước chân,
Chốn xôn xao ... gọi dương trần,
Bên ngoài cõi sống ... xa gần ... nơi đâu ...
Nhân sinh ... khoảnh khắc ... bể sầu,
Tham ... Sân ... Si ... Dục ... bạc đầu chưa yên,
Ganh đua giành giựt ưu phiền,
Tị hiềm, đố kỵ ... triền miên khổ đời ...
Trong tay ... lo nghĩ chơi vơi,
Rời tay ... đánh mất ... lời rơi ... tiếc ... thù,
Đường trần loang lổ ... khôn, ngu,
Bao kẻ mắt sáng nhưng ... mù lương tâm,
Nụ cười ... sao giấu hiểm thâm,
Nhởn nhơ vui bước thăng trầm nhục vinh,
Lợi danh nghiêng ngả lòng mình,
Kim tiền che khuất nghĩa tình thế nhân ;
Người thì đôi mắt tối tăm,
Nhưng lòng trong sáng ... bình tâm sống đời.
Kiếp người ... một thoáng ... Ai ơi ...
Thực ... hư ... hiện hữu ... lạc rơi ... dưới trời,  
Xuôi tay ... lầm ... ngỡ buông lơi,
Luân hồi ... chuyển thế ... nợ đời vướng chân,
Gạt người ... dối cả bản thân,
Khóc, cười ... trả gấp muôn lần đã vay./.

May 07, 2009
Hoàng Nhật Thơ


                                           

No comments:

Post a Comment