Monday, August 01, 2011

Người Phu Xe.




Trưa nắng hạ ... phố phường như thiêu đốt,
Giữa dòng đời xuôi ngược cuộc bể dâu,
Người phu xe gầy yếu, tóc bạc màu,
Mồ hôi đổ ... tấm thân chừng bốc cháy.

Đời đổi thay ... khoác áo tù lính "ngụy",
Bao năm dài còn lại da bọc xương,
Mất quê hương, mất tất cả người thương,
Chiếc xe cũ ... một mảnh đời bất hạnh.

Chiếc xe cũ chở một trời Tổ Quốc,
Đang đắm chìm trong tang tóc thê lương,
Bởi bàn tay của một lũ bạo cường,
Lũ giặc cộng vô thần mang thú tính.

Chiếc xe cũ chở dân lành vô tội,
Bao năm trường bán máu để nuôi thân,
Nước mắt rơi ... gục ngã đã bao lần,
Vì thân xác đang cạn dần máu thắm.

Chiếc xe cũ chở bạn bè, chiến hữu,
Thằng đui mù, thằng mất cả chân tay,
Thằng tù Nam, ngục Bắc ... nát hình hài,
Thằng vừa mất sau ngày dài hận oán ...

Chiếc xe cũ đưa bạn bè thăm lại,
Đỉnh Lâm Viên Đà Lạt Võ Bị xưa,
Đây Bộ Binh Thủ Đức nắng rồi mưa,
Ôi ... tất cả chỉ còn trong ký ức ...!

Chiếc xe cũ ... năm, ba thằng bạn hữu,
Lệ rơi dài trên từng vết xe lăn,
Về Đông Hà ghé lại thăm Hải Lăng,
Kìa Mỹ Chánh giòng sông loang máu giặc.

Chiếc xe cũ chất một trời kỷ niệm,
Đời chiến binh, đồng đội, chiến trường xưa,
Bước quân hành nào ngại nắng hay mưa,
Ôi ... tất cả chỉ còn trong nước mắt ...!

Người Phu chở những mảnh đời bất hạnh,
Giữa dòng đời tìm chút kỷ niệm xưa,
Thân mồ hôi đẫm ướt dưới nắng, mưa ...
Ôi nhớ quá mồ hôi xưa ...Biển Mặn.

Feb 28, 2006
Hoàng Nhật Thơ



No comments:

Post a Comment